Truyện Ngắn


Mây Theo Gió Về

(Tiếp theo)

Thu Nga

Chương 7,8,9

Yến lo lắng nhìn Lan:
-- Trời ơi! Sao mình mẩy nó ướt hết vậy Lan?
Lan cũng lo âu không kém:
-- Chắc nước ối bể. Nó gần sanh rồi. Kêu xe cứu thương nghe?
-- Hay chờ anh Minh một lát đã.
-- Nhưng Yến có chắc anh Minh sẽ tới liền không?
Yến gật đầu:
-- Chắc chắn mà.
Yến cúi mặt sát vào Thảo:
-- Thảo! Mày không sao chứ? Ðau lắm hả?
Thảo nói nho nhỏ mệt nhọc:
-- Lúc đau, lúc không. Chắc Thảo sanh non

Thơ Thu Nga

Chiều

Chiều trên miền xa xứ
Hoàng hôn chậm lướt qua
Giật mình chim tung cánh
Bâng khuâng ai nhớ nhà

Niềm đau gom lệ nóng
Nỗi nhớ chuốc men say
Mênh mang lũ cô độc
Hỏi ai tri âm đây?
 

Mây Theo Gió Về

(Tiếp theo)

Thu Nga

Chương 7,8,9
 
Tin Thương bị đánh đã được ông bà Tâm đón nghe một cách kinh hoàng. Bà Tâm ngất xỉu. Tình phải lấy dầu đánh và cạo gió cho bà một hồi lâu, bà mới tỉnh dậy. Ông Tâm như già đi thêm mấy tuổi. Mặt ông hốc hác tiều tụy, đôi mắt thâm quầng, trỏm lơ. Trời ơi! Còn hơn tuần lễ nữa là Thương tốt nghiệp trung học rồi, bây giờ cớ sự như vầy, việc học của nó lại lở dở...
Thương bị đánh mang thương tích khá trầm trọng nên đã được đem vào nhà thương. Cả nhà lật đật kéo nhau đến chờ tin ở phòng đợi. Những giây phút chờ đợi trôi dài như cả thế kỷ. Bà Tâm khóc lóc không ngừng. Ai thấy bà cũng phải mủi lòng rơi lệ. Bà khóc đến độ Thuần phải dọa:

Tránh Trời Không Khỏi Nắng

Truyện ngắn

Thu Nga

 
Chị cũng không ngờ anh phản ứng mạnh như vậy. Anh đập bàn la hét và cuối cùng cầm cái ly nước lạnh quăng mạnh xuống sàn nhà, chiếc ly vừa chạm phải nền gạch hoa là vỡ vụn từng mảnh nhỏ sau một tiếng ‘’xoảng’’ lạnh lẽo. Thằng Ðức mặt mày xám xanh đứng nhình những giọt nước văng tung tóe. Chị gắt trống không:
 
--Làm cái gì dữ vậy? Cái gì cũng để thủng thỉnh rồi bàn tính chớ!
 
Anh vẫn gào lên:
 
--Vậy mà còn bàn tính nỗi gì nữa chớ? Nó muốn làm điếm nhục gia phong

Mây Theo Gió Về

Chương 7,8,9

(Tiếp theo)

Thương đoán không sai! Kẻ cướp vô nhà chàng là bọn thằng Huệ, thằng John không còn chối cãi gì được nữa! Thương dò biết tụi này hay la cà ở quán Ðêm Man Dại nên Thương cũng tới đó nhiều lần để tìm hiểu thêm. Một lần Thương tới đây, gặp Yến. Yến khuyên Thương nên dẹp qua chuyện đó đi vì bọn cướp rất nguy hiểm, tụi nó mà biết Thương theo dõi, điều tra thì tụi nó sẽ ra tay liền, tánh mạng Thương khó mà giữ được. Thương nghe nói chỉ cười ra vẻ thách đố, không tin. Yến bực mình mắng Thương dại dột, nhưng trong lòng lo sợ cho Thương.
Yến ân hận đã nói những chuyện không nên nói, nhưng đã trễ rồi.

Thơ Thu Nga

 

Mòn mỏi
 
Chim xa cành thương cây nhớ cội
(Con) xa mẹ hiền đoài đoạn từng cơn

Cờ khải hoàn

 

Thơ Thu Nga
 
Tháng 4 hận mãi niềm đau
Trời dâng uất nghẹn, đất sầu ly tan