Bình Luận

Bình luận: Chuyện Đó Đây - Nguyên Hoàng - Thứ Bảy 05/11/2019


28:19 minutes (25.93 MB)Nguyên Hoàng thực hiện.

Bình luận: Quy Trình Bí Mật

 

Bình luận: Chuyện Đó Đây - Nguyên Hoàng - Thứ Bảy 05/04/2019


24:26 minutes (22.37 MB)Nguyên Hoàng thực hiện.

Bình luận: Nếu Không Có Đàn Bò

 
Ngày 30 tháng 4 năm nay, đánh dấu Quốc Hận lần thứ 44! Ngày miền Nam thất thủ vào tay Cộng Sản miền Bắc -Làm cho hàng triệu người phải lìa bỏ quê hương, xứ sở, ruộng vườn, nơi chôn nhau cắt rốn, trốn chạy khỏi chế độ Cộng Sản, đánh đổi mạng sống tìm tự do. Hàng vạn người đã bỏ mình hoặc bằng đường bộ, đường núi hay đường biển và không biết bao nhiêu ngàn người đã chết trong chốn ngục tù của Cộng Sản-Thế mà hàng năm đảng Cộng Sản mở tiệc ăn mừng. Năm nay cũng không ngoại lệ, chúng tổ chức “Khai mạc hai triển lãm chào mừng 44 năm ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước và ngày Quốc Tế Lao Động”
 
Ngày Cộng Sản miền Bắc rêu rao “Giải phóng miền Nam” và là “Thống nhất đất nước”, người dân miền Nam đã không muốn bị “giải phóng”, và cũng không muốn sự vinh quang  “thống nhất đất nước” của họ mang lại, đã xua tay từ chối lời kêu gọi của nhạc sĩ phản chiến “Nối Vòng Tay Lớn”- đã ùn ùn đổ xô ra biển, liều mạng với sóng to, gió lớn, với cá mập, hải tặc! Lúc ấy người ta kháo nhau “một là con nuôi má, hai là má nuôi con, ba là con nuôi cá”. Có nghĩa, nếu con đi thoát con sẽ gỏi tiền nuôi mẹ, nếu con bị bắt lại mẹ sẽ nuôi con trong tù và nếu con chết trên biển là thân con nuôi cá. Và cũng có nghĩa thà chết chứ không sống dưới chế độ Cộng Sản!
 
Chiêu bài đánh Mỹ cứu nước đã lộ sự xảo trá, từ ngày 18/1/2014 chủ tịch đảng CSVN Trương Tấn cắt băng khánh thành một cái đền thờ trị giá 5 tỷ đồng cho Lê Duẩn, cựu TBT, tại huyện Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh; trên đền có câu “Ta đánh Mỹ là đánh cả cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc”. Rõ ràng Cộng Sản xâm lăng miền Nam, đưa đất nước lâm vào cảnh “núi xương, sông máu” chẳng phải vì dân, vì nước, mà chỉ muốn trả ơn cho Nga Tàu! . Một cuộc đổi đời, cái ác thắng sự thiện, ngu si thắng hiểu biết và một chính sách sự trả thù tàn khốc quy mô đã xảy ra! Câu nói của Nguyễn Hộ “một cộng sản gộc nằm vùng, ông đã tuyên bố công khai ngay lúc quân cộng sản vào chiếm Miền Nam- chứng minh hùng hồn điều đó- trong tiệc ăn mừng “Đại thắng Mùa Xuân” tổ chức tại Sài Gòn. "Nhà Ngụy ta ở, vợ Ngụy ta lấy, con Ngụy ta sai!".
 
Sự trả thù bắt đầu với chính sách “Lao Động”. Người người lao động, nhà nhà lao động, cả nước lao động. Lao Động là danh từ được dùng hàng đầu trong chính sách cai trị của xã hội chủ nghĩa. Hàng ngày mặt trời chưa ló dạng, đã nghe tiếng loa oang oang kêu gọi đi họp tổ dân phố, biểu tình hoan hô, thi đua sản xuất, thi đua lao động…người dân đau khổ châm biếm  “lao động là vinh quang, lang thang là chết đói”. Già trẻ, thanh niên, thiếu nữ phải nhớ câu “úm ba... la… ra đồng cuốc bảy còn ba, cuốc hai còn một mới ra củ mì ” và “làm ngày không đủ, tranh thủ làm đêm”.
 
Vẫn không đủ nữa thì xuất cảng lao động, thực tế, là được gởi đi làm nô lệ cho các chủ nhân hay các hãng ngoại quốc. Người lao động Việt Nam hầu hết đều bị giới chủ nhân đối xử tàn tệ, còn kẻ môi giới được sự che chờ của nhà cầm quyền chỉ có một trách nhiệm “đem con bỏ chợ”, chỉ biết tiền, không hề biết tới người được họ đưa qua lao động như thế nào.
 
Còn nói về lao động dưới nước, nghề đánh cá, thì khổ trăm bề, nhất là mối nguy rình rập từ tàu đánh cá của Trung Cộng, họ bị rượt, bị đuổi, bị cướp hết tài sản, bị bắt, bị đánh đập và nhiều khi bỏ mạng. “Hoàng Sa trời nước mênh mông.Người đi thì có mà không quay về”-  kết thúc bi thảm là những ngôi mộ gió! Linh mục  Đặng Hữu Nam, vị chăn chiên can đảm, tranh đấu cho ngư dân bị ảnh hưởng độc hại của Formosa, mặc dù bị đàn áp thẳng tay, cũng đã lên tiếng tố cáo“Ngày 30-4 là ngày mà dân tộc Việt Nam mất đi tự do”, “30-4, ngày đen tối nhất của dân tộc Việt Nam!”
 
Đã 44 năm trôi qua, người dân Việt vẫn đau việc mất miền Nam vào tay Cộng Sản, vẫn đau với nỗi thống khổ của toàn dân đang chịu đựng, vẫn một lòng tưởng nhớ những người đã nằm xuống để họ được ra đi- Tưởng niệm những nắm xương tàn trên rừng sâu, trong lòng biển cả, hay trong những hố đào vội trong các trại tù tập trung….Trong khi nhà cầm quyền Cộng Sản, mỗi năm tới ngày 30-4, chúng tổ ăn mừng! rõ ràng chúng ăn mừng trên hàng triệu xác người - như bài hát của nhạc sĩ phản chiến Trịnh Công Sơn, đã sáng tác trước năm 1975 “Tôi đã thấy, tôi đã thấy, Trên con đường, người ta bồng bế nhau chạy trốn… Chiều đi qua Bãi Dâu, hát trên những xác người.Tôi đã thấy, tôi đã thấy, Những hố hầm đã chôn vùi thân xác anh em…” Những kẻ “ăn cơm quốc gia, thờ ma Cộng Sản”, những tên phản chiến, những tên nằm vùng giờ không bao giờ biết ăn năn! Khi “Đàn bò vào thành phố là lúc “….Chị vỗ tay hoan hô hòa bình .Người vỗ tay cho thêm thù hận.Người vỗ tay xa dần ăn năn…”!
 
Thu Nga

Bình luận: Chuyện Đó Đây - Nguyên Hoàng - Thứ Bảy 04/27/2019


26:35 minutes (24.34 MB)Nguyên Hoàng thực hiện.

Bình luận: Chuyện Đó Đây - Nguyên Hoàng - Thứ Bảy 04/20/2019


24:13 minutes (22.17 MB)Nguyên Hoàng thực hiện.

Bình luận: Cũng Thua

 
Mặc dù đã 3 lần bị bác đơn kiện, hội Nạn nhân chất độc da cam VAV Việt Nam lại vừa gửi đơn lên tòa án Hoa Kỳ lần nữa, “kêu gọi hành động đúng nghĩa yêu cầu các công ty hóa chất Hoa Kỳ bồi thường cho nạn nhân bị ảnh hưởng bở chất độc da cam ở Việt Nam.
Đảng Cộng Sản Việt Nam đã từng hô hào nhân dân đứng lên chống đế quốc Mỹ và chính phủ Việt Nam Cộng Hòa. Năm 2004 hội này kiện c áccông ty: Monsanto, công ty Dow Chemical và hơn 30 công ty đã sản xuất chất da cam lên tòa án tại New York. Tuy nhiên, thẩm phán Jack Weinstein đã ra phán quyết cho rằng việc cung cấp chất độc không kết thành tội ác chiến tranh.  
Và sự gian dối của họ đã bị lật tẩy khi họ có những lời khai ngu dốt- được bọn chuyên gia Việt Cộng soạn sẵn- Như một anh Việt cộng “Nam tiến” và một anh du kích Bến Tre và một bà bác sĩ đều ra trước tòa khai rằng mỗi lần máy bay Mỹ rãi chất độc làm trời đất đều biến thành màu da cam vàng chóe; Trong khi thực tế chất khai quang này màu trắng được cất trong thùng màu cam! Và thuốc khai quang là hóa chất, được trộn chung với dầu hôi và nước- tức là người ta xịt hổn hợp dung dịch nước chứ không rải bột! Đã thế, theo tài liệu được giữ ở Bộ Quốc Phỏng Mỹ cho thấy thuốc khai quang không hề được xịt ở Bến Tre, vì nơi đó có đông dân cư. Tiếp đến luật sư bên bị cáo, hỏi nhân chứng là 1 cựu chiến binh miền Bắc, lý do có mặt nơi đây? và kết luận hắn đã không tôn trọng hiệp định Geneve, xâm nhập biên giới bất hợp pháp vào 1 vùng chiến sự, và còn toàn mạng trở về là 1 sự may mắn, còn nếu bị trúng bom mìn, chết hay tàn phế thì cũng phải chịu chứ không kêu ai được.
sự gian dối này không khác gì vụ nhà nước Cộng Sản xúi dục 10 phụ nữ Việt, tự nhận bị binh sĩ Đại Hàn hãm hiếp trong Chiến tranh Việt Nam, đã viết thư yêu cầu chính quyềnTổng thống Park Geun-hye, phải công khai xin lỗi, mong được bồi thường.
Trong số các bà đang làm đơn tố cáo có bà Bà Trần Thị Ngải, 74 tuổi, bà Ngải đòi “công bình”, bà ta nói “ba đứa con của bà tại nước Việt Nam rất là khổ cực, không ai cho học. Nhà cửa bị tịch thu, và họ đánh chết cha của bà”. Còn con trai của bà Ngải là ông Trần Văn Ty, nói “ông bị đồng bào của ông chế diễu ông là con tụi đánh thuê Triều Tiên, kẻ giết người không gớm tay, có nợ máu với nhân dân, và họ đánh ông như kẻ thù!” Ông Ty đòi “Hãy trả lại cho chúng tôi quyền sống, chứ không phải để cho chúng tôi sống tại một đất nước mà chúng tôi không có tự do”.
Quả là “gậy ông đập lưng ông!” ông Ty đang tố cáo nhà cầm quyền đương thời là không có tự do, không có quyền sống! Thế thì lý do gì ông không phải bắt nhà cầm quyền Việt Nam bồi thường và xin lỗi?! đất nước thống nhất đã hơn 40 năm rồi, và nhà nước vẫn bảo “tất cả cho dân và vì dân”! mà lại la làng đòi chính phủ Nam Hàn cho ông quyền sống và quyền tự do và phải bồi thưởng?!  
Còn bà Ngải thì trong thời gian bà cho bị đồng minh của quân đội miền nam cưỡng hiếp sao bà không báo cáo với chính phủ Việt Nam Cộng Hòa mà đợi chi tới khi Việt Cộng cưỡng chiếm miền Nam, rồi qua hơn 40 năm mới tố cáo?! Và nếu bị hiếp dâm thì bị một lần thôi, chứ có thể nào lại kéo dài,có tới 3 đứa con?!
Đảng Cộng Sản chỉ biết ăn vạ mà không biết xấu hổ! Nếu chúng không xâm lăng miền Nam thì đã không có lớp con lai khốn khổ bị đày đọa sau năm 1975, nhưng không phải do sự hãm hiếp. Và nếu Việt Cộng không xâm phạm hiệp định Geneve, thì Hoa Kỳ không cần rải thuốc khai quang!
Và thật khôi hài vì mấy chục năm trời trôi qua, Việt Cộng tuyên bố nhất định đòi công lý cho người dân qua vụ kiện chất độc da cam bằng những nhân chứng gian dối, trong khi chứng cớ phá hoại môi trường, gây thảm họa cho cả dân tộc từ Bauxit, họ giả đui điếc, tới Formosa, thì họ bảo “đánh kẻ chạy đi, không đánh kẻ chạy lại”- và chấp nhận chỉ 500 triệu gọi là bồi thường cho tội tày trời của công ty này. Chưa hết, sau đó nhà nước tuyên bố miễn thuế và hoàn thuế khoảng gần 500 triệu đô dành cho Formosa vì công ty này cho là đã bị thiệt hại nặng nề trong vụ xô xát của công nhân sau việc Trung Cộng hạ đặt giàn khoan Hải Dương 981 một cách trái phép!
Thua keo này, chúng bày keo khác! Keo nào thì cũng thua đậm mà thôi!
Thu Nga

Bình luận: Chuyện Đó Đây - Nguyên Hoàng - Thứ Bảy 04/13/2019


22:59 minutes (21.05 MB)Nguyên Hoàng thực hiện.

Bình luận: Chuyện Đó Đây - Nguyên Hoàng - Thứ Bảy 04/06/2019


22:39 minutes (20.75 MB)Nguyên Hoàng thực hiện.

Bình luận: Chậm Còn Hơn Không Bao Giờ

 
Tòa Bạch Ốc cho biết sau khi ký ban hành luật Ngày Cựu binh Chiến tranh Việt Nam, Tổng thống Donald Trump đã viết trên Twitter rằng: Ông rất tự hào ký dự luật 305 thành luật khuyến khích treo cờ Mỹ nhân Ngày Cựu binh Chiến tranh Việt Nam vào ngày 29/3.”
Không ai quên, ngày 29 tháng 3 năm 1973, binh sĩ Mỹ cuối cùng lên máy bay rời khỏi phi trường Tân Sơn Nhất về Mỹ. Và hầu hết cựu chiến binh Mỹ trở về nước bị đối xử tàn tệ, khinh rẻ do tin theo tuyên truyền của phong trào phản chiến,  chống đối chiến tranh Việt Nam,  và đổ lỗi cho cuộc chiến này đã gây ra tình hình bi thảm cho binh sĩ Mỹ tại Việt Nam. Những kẻ phản chiến gộc như John Kerry đã điều trần dối trước Quốc Hội Hoa Kỳ là binh lính Mỹ sang Việt Nam đốt nhà, hãm hiếp phụ nữ và giết trẻ con. John Kerry, cách đây vài năm ông đã đươc Cộng Sản Việt Nam vinh danh, và ông tađược tiếp đón, như một người bạn, như một chiến hữu. Ông đươc tuyên dương như một nhà đấu tranh lãnh đạo phong trào phản chiến Mỹ, chống chiến tranh  Việt nam, đòi ngưng chiến tại miền nam Việt Nam, đòi nước Mỹ phải cắt  viên trợ cho VNCH, đòi quân đội Mỹ rút lui khỏi Nam Việt Nam. Và đòi hòa bình! John Kerry đã được tổng bí thư Đỗ Mười đón tiếp, tại bảo tàng viện “chứng tích chiến tranh Việt Nam, mà Việt Cộng còn gọi là  “những tội ác chiến tranh Mỹ-Ngụy.
Trong lời khen tặng, Việt Cộng nhìn nhận sự đóng góp của John Kerry và phong trào phản chiến của ông như là một sự đóng góp trực tiếp và tối ưu, góp công vào thắng lợi 30 tháng 4, 1975 của CSVN.
Những kẻ phản chiến như John Kerry vẫn tiếp sức ủng hộ cho phong trào phản chiến, tiếp tục bôi nhọ sự chiến đấu rất chính đáng của quân đội Việt Nam Cộng Hòa với sự yểm trợ quang minh chính đại của quân đội Hoa Kỳ, với cuốn phim Viet Nam War của Ken Burns và Lynh Novicks. Chính hai người này đã nói phim được sự hỗ trợ hết mình của John Kerry.
Những sự bôi nhọ, những cái nhìn lệch lạc cố ý trong phim Vietnam War đã khiến toàn thể cộng đồng hải ngoại phẫn nộ. Đã có nhiều bài viết, những buổi nói chuyện, phỏng vấn để lấy lại danh dự cho quân đội Việt Nam Cộng Hòa, lấy lại sự thật cho sự chiến đấu hào hùng của quân dân miền Nam, suốt gần một phần tư thế kỷ. Tố cáo trước dư luận thế giới bộ mặt tuyên truyền xảo trá của Hồ Chí Minh mà trong phim Vietnam War đã ca ngợi tên tội đồ dân tộc này lên tới mây xanh.
Sự phẫn nộ của cộng đồng Việt Nam đã dồn nổ lực yểm trợ cho đạo diễn Fred Koster với dự án làm cuốn phim tài liệu Through Our Eyes với số tiền khiêm nhường bắt đầu là $300,000.00 . Với một tâm tư trong sáng, không thể chịu đựng được sự nói dối trắng trợn của cuốn phim Vietnam War của Ken Burns của những người làm chứng dối.  Fred Koster đã lặn lội đi khắp nơi để phỏng vấn những nhân vật sống, những chứng nhân của lịch sử, của cuộc chiến đấu tự vệ anh dũng của người lính Việt Nam Cộng Hòa- mà đã bị Ken Burns bôi nhọ, vẽ lên một bức tranh bi đát, hèn nhát. Ông đã rơm rớm lệ, khi nghe những câu chuyện bi hùng tráng của một quân đội bị đồng minh phản bội, đã phải chiến đấu trong cô đơn, thiếu thốn về mọi mặt quân sự.
Khi ông đến Dallas, ông đã ghi nhân thêm cuộc chiến đấu trong bi thương, bị đồng minh Mỹ bỏ rơi, gương “anh hùng trong chiến bại” khi tham dự buổi lễ “Tưởng Niệm Hoàng Sa” ngày 19 tháng 1 tại Arlington, Texas.
Ông đã kêu gọi cộng đồng người Việt khắp nơi, hãy cất lên tiếng nói của chính mình, qua cái nhìn của chính chúng ta. Tiếng nói trung thực này, dầu không có thể quay ngược lại để có vinh quang cho miền nam Việt Nam, và dầu muộn màng, nhưng đây là tiếng nói của chính nghĩa, tiếng nói sẽ lấy lại danh dự cho những người đã nằm xuống, đã hy sinh bảo vệ non sông, và để cho thế hệ mai sau, biết được sự chiến đấu hào hùng của cha ông;  và đồng thời cho thế giới, nhất là dân chúng Mỹ thấy được sự lừa dối của phong trào phản chiến, mà truyền thông báo chí thiên tả đã mang lại. Cuốn phim tài liệu Through Our Eyes ngoài việc chiếu ở các rạp lớn, còn sẽ được phát hành nhiều DVD đi vào học đường, quần chúng Hoa Kỳ.
Những buổi gây quỹ khắp nơi, như tại Houston, tại Dallas-Fort Worth, người yểm trợ đóng góp cho cuốn phim Through Our Eyes, đến đông hơn cả sự dự trù của ban tổ chức. Cộng thêm với ngày cựu chiến binh 29 tháng 3,  đã được nước Mỹ chính thức công nhận về những hy sinh phục vụ đất nước của họ  là sự đồng hành. Tuy hơi muộn màng nhưng cần thiết.
Hãy vinh danh các cựu chiến binh Việt Nam và vinh danh quân đội Việt Nam Cộng Hòa. Cảm ơn tổng thống Donald Trump, cảm ơn nước Mỹ. Chúng ta mang ơn họ! Cảm ơn fred Koster đang thực hiện đòi trả sự thật, danh dự cho Việt Nam Cộng Hòa!
Thu Nga