Truyện Ngắn


Bình luận: Chỉ Nên Ôn Cố Tri Tân

Chính phủ Hoa Kỳ đã đưa hàng trăm Vệ binh Quốc gia không vũ trang hỗ trợ cảnh sát trong việc bảo vệ các di tích lịch sử khi người biểu tình quá khích,tìm cách kéo sập tượng của Tổng thống Andrew Jackson trong một công viên gần tòa Bạch Ốc. Các hành động bạo loạn này diễn ra sau cái chết của người da đen George Floyd, do một cảnh sát da trắng Derek Chauvin gây ra, thì phong trào Black Lives Matter, kêu gọi biểu tình đòi công lý và chống kỳ thị chủng tộc tràn lan khắp nơi. Không lâu sau đó, biến thành phong trào bạo loạn kinh hoàng, nào là cướp của, hành hung, đánh đập người da trắng kể cả ông bà già, con nít, trong ga tàu điện ngầm, trên đường phố, ngay trong các tiệm … cho tới việc đốt phá xe cảnh sát, đốt phá nhà hàng, đốt phá các cửa hàng của người dân vô tội… và kéo giật hàng trăm bức tượng lịch sử của Hoa Kỳ! Trước tiên nhóm Black Lives Matter, đòi dở bỏ tất cả những biểu hiện cho là tôn vinh miền nam, làm họ nhớ lại thời nô lệ và đàn áp chủng tộc. Nhưng việc đập phá các tượng đài ghi lại một thời lịch sử nội chiến Nam-Bắc Hoa Kỳ, không dừng tại đó, mà nhóm bạo loạn còn đập phá cả tượng của tổng thống Abraham Lincoln, thời đó là thành viên đảng Cộng hòa, đắc cử tổng thống và muốn xóa bỏ chế độ nô lệ ở Mỹ. Bảy tiểu bang miền nam phản đối chính sách này, và tuyên bố ly khai chính phủ liên bang, của tổng thống Jefferson Davis. Nội chiến Mỹ kéo dài từ 1861 tới năm 1865, thì chính phủ Liên minh miền Nam tan rã, sau khi đại tướng Robert E. Lee đầu hàng quân miền Bắc tháng 4/1865. Ở Richmond, Virginia đã hạ bức tượng của Jefferson Davis. Còn tướng Robert E Lee, từ một “người hùng miền nam”, lại trở thành “biểu tượng phân biệt chủng tộc, bức tượng của ông khắp nơi cũng chịu chung số phận. Những nhóm bạo động đã tiếp tục đập phá, giật sập tới những bức tượng khác mà họ cho là đã có thành tích phân biệt chủng tộc, như tượng của Christopher Columbus, người khám phá ra châu Mỹ, thế kỷ th ứ 15, tượng của ông không những bị chặt cụt đầu ở Boston mà còn bị người ta dùng dây hạ xuống ở Minneapolis, Minnesota và ở Richmond, Virginia, và lôi bức tượng tới một hồ nước gần đó và nhấn chìm nó Ngay bức tượng của vị tổng thống đầu tiên của Hoa Kỳ George Washington, tại Porland, Oregon, cũng bị người biểu tình đã giật sập tượng và một lá cờ Mỹ được ném lên đầu bức tượng và đốt lửa. bức tượng bị ném xuống đất và bị vẽ bậy lên. Con số “1619” được ghi trên bức tượng. Đây được coi là năm khi những nô lệ đầu tiên đến Mỹ. Người yêu chuộng hòa bình, yếu bóng vía, sợ hãi nhớ đến nhóm ISIS khủng bố. Chúng cũng đã phá hủy nhiều di tích lịch sử tại quốc gia Trung Đông- năm 2014, IS đã phá hủy thành phố cổ Assyrian tại miền bắc Iraq, có niên đại từ thế kỷ 13 trước công nguyên. Hai pho tượng Phật cao 55 mét và 37 mét, được tạc thẳng vào núi sa thạch từ thế kỷ thứ 6, đã bị Taliban cho nổ bất chấp sự phản đối và phẫn nộ của toàn thế giới và còn phá nhiều di tích lịch sử khác. Nước Mỹ sau khi một người chết vì “không thở được” đã được một phong trào rầm rộ hà hơi, trong khi ở Việt Nam, người trong nước hàng hà sa số bị đẳng Cộng Sản không cho thở cả hơn 45 năm, những kẻ khốn cùng phải đi tìm đất để thở, thì lại bị chết ngạt trong thùng xe đông lạnh trên bước đường mong đi tìm tự do, một cô gái đã nhắn với mẹ “con không thở được”, không có một đảng phái, một phong trào nào hà hơi, hay đi tìm công lý cho cô, cho hàng triệu người dân trong nước đang bị bóp nghẹt hơi thở! Cộng Sản vừa giết dân, vừa muốn thay đổi lịch sử. Chúng cố xóa bỏ tất cả những chứng tích hào hùng có từ thời tiền nhân chống giặc Tàu, rồi xoá bỏ tất cả những chứng tích của thời Việt Nam Cộng Hòa, nào là đập bể các tượng, đốt sách, cấm nhạc, thay đổi tiếng Việt… Không ai có thể thay đổi lịch sử, chỉ có học hỏi lịch sử từ quá khứ, “ôn cố tri tân”, để làm cho đất nước càng ngày càng tốt hơn. Những kẻ muốn phá lịch sử, thay thế lịch sử, sẽ được lịch sử phán xét! Chúng ta người Việt tị nạn Cộng Sản, cũng là dân tộc thiểu số, chúng ta không kỳ thị ai, chỉ cầu mong ơn trên ban cho nước Mỹ mau trở lại thời thanh bình, hạnh phúc. Thu Nga

Bình luận: Con Giun Ngoan Ngoãn

Nhà nước Cộng Sản Việt Nam lại được thêm một dịp hả hê sung sướng khi chỉ số của cơ quan nghiên cứu hàng năm lớn nhất về dân chủ, DPI, vừa được đưa ra- cho thấy 71% những người được khảo sát ở Việt Nam nói rằng “đất nước của tôi có dân chủ.” chỉ có 18% người dân Việt Nam được hỏi nói rằng “không có đủ dân chủ ở đất nước tôi”! Quốc gia cộng sản láng giềng Trung Quốc cũng có những chỉ số tương tự như Việt Nam 73% nói đất nước của họ có dân chủ. Một sự việc khác cho thấy anh Trung Cộng làm sao, thì em Việt Cộng làm thế, Cả Việt Nam và Trung Quốc đều đứng đầu trên bảng chỉ số DPI với 95% người dân của hai nước cho rằng chính phủ của họ làm tốt trong việc đối phó với đại dịch COVID-19. Trong khi đó, cả Trung Cộng lẫn Việt Nam đều bị các cơ quan nhân quyền lên án là đàn áp nhân quyền một cách trầm trọng. Mới đây, Trung Cộng cũng bị Freedom House, một cơ quan theo dõi tiến trình dân chủ toàn cầu, xếp vào hạng những quốc gia không có tự do. Và tổ chức Theo dõi Nhân quyền, công bố Phúc trình Toàn cầu 2020, thì trong năm 2019 có ít nhất 30 nhà hoạt động và bất đồng ý kiến chính trị bị xử án tù ở Việt Nam. Mới đây, đại sứ quán Mỹ tại Việt Nam có vẻ có quan tâm tới vụ Đồng Tâm, vụ này liên quan đến đất đai mà nhà cầm quyền muốn cướp, chúng huy đông lực lượng công an bố ráp khu làng trong đêm tối, và xử tử cụ Lê Đình Kình 84 tuổi, cụ được coi là thủ lãnh của dân bảo vệ đất, một cách dã man. Nay nhà cầm quyền công bố xảo trá, ngược ngạo, gán ghép tội cho ông Lê Đình Kình và những người trong làng có hành vi chống lại nhà nước, trong khi đó, hình ảnh và video clips chuyền trên các trang mạng xã hội đã cho thấy một lực lượng khủng bố của bọn côn đồ Công An giết ông Lê Đình Kình một cách dã man; còn những tên công an, khi tấn công dân làng, bị té giếng chết, bị đốt cháy do chính lửa của chúng, thì được tặng huân chương! Vụ giết dân không gớm tay của công an và cái lực lượng gọi là “bảo vệ dân”, đều được nhà cầm quyền bao che, nói ngược, và nghe mãi nên dân cũng quen dần. Điều đó cho thấy sự cai trị bằng chính sách “ngu dân” của đảng Cộng Sản rất hiệu nghiệm. Người dân sống trong sự thiếu thốn từ vật chất đến tinh thần, trở thành quen thuộc, kiểu “phải làm quen với lũ”, sống mãi trong đống bùn, ngửi mùi hôi tanh mãi, quen mũi. Ta có câu “ở bầu thì tròn ở ống thì dài”, một con gà được nuôi trong một không gian chật hẹp, hình thù gì thì nó sẽ lớn lên theo hình thù ấy! Con gà bị nhốt vào trong một ống tre, chỉ chừa có cái đầu, miệng nó vẫn mổ thóc lúa, theo bản năng sinh tồn, và khi xem nó đã lớn, người ta cắt bỏ ống tre bên ngoài, và con gà có hình thù dài thoòng theo ống tre, bị đem đem đi làm thịt! Bỏ qua khía cạnh tàn ác với thú vật, nếu ở Mỹ có thể bị phạt và đi tù, chỉ nói đến một điều hiển nhiên, sống ở môi trường nào, quen môi trường đó. Do đó 71% dân trong nước tin là mình đang sống trong một quốc gia dân chủ! Dân Việt quả thật đang bị nhà cầm quyền cho mang một cái “khẩu trang” che kính cả mắt, mũi và miệng, không có đường gỡ ra thở, hiệu nghiệm hơn “khẩu trang chống virus Corona”- lâu lâu còn được gỡ ra thờ cho đỡ ngột ngạt. Những cuộc biểu tình ôn hòa ở Hồng Kông đòi dân chủ, độc lập, và những cuộc biểu tình bạo loạn cướp bóc, đốt phá, kể cả giết người, để gọi là “đòi công lý”, cả hai, đều quá xa vời với Việt Nam! Con giun nào bị đạp, thì thiệt thân con giun đó, những con giun khác cố gắng thu mình để khỏi liên lụy. Khi trẩ lời “đất nước của tôi có dân chủ”, tức là công nhận lời của tổng bí thư Cộng Sản, Nguyễn Phú Trọng Lú : “Việt Nam dân chủ đến thế là cùng”! Còn thủ tướng Cờ Mờ Lờ Vờ thì hân hoan, chờ đón chào những cái cột đèn từ Mỹ chạy về Việt Nam để làm những con giun ngoan ngoãn! Thu Nga

Bình luận: Bất Kể Màu Da Nào

Sau các vụ cảnh sát đã dùng bạo lực, để trấn áp những kẻ tình nghi tội phạm, và nổ lớn khi cảnh sát da trắng,Derek Chauvin chặn gối vào cổ George Floyd, người da đen, cho đến chết- khi được một cửa tiệm gọi báo là anh ta dùng 20 đồng tiền giả,-thì phong trào tẩy chay cảnh sát nổi lên, và có nơi đòi dẹp luôn cơ quan cảnh sát. Biểu tình đòi công lý cho nạn nhân là việc làm chính đáng; nhưng không ai chấp nhận, lợi dụng sự việc để đi hôi của, cướp bóc, bạo động, đốt nhà, đốt tiệm, đốt xe cảnh sát, đốt những di sản quốc gia, giết người dân vô tội, rồi biến những người cảnh sát đã hy sinh mạng sống của họ, trong nhiều trường hợp, trở thành một hình ảnh xấu xa, một cách bất công và bạc bẽo. Để phản đối sự bất công này, người ta post lên các trang mạng xã hội, một hình ảnh một vị cảnh sát trẻ đang khóc, với lời chú thích đi kèm, đã khiến cho nhiều người xúc động, “Tôi đã kéo người chết, cùng những mảnh thi thể của họ ra khỏi những chiếc xe.Tôi đã nói dối với người gặp tai nạn và đang sắp chết rằng, sẽ không sao đâu trong khi nắm tay và nhìn cuộc sống của họ đang mờ phai…Tôi đã ôm chặt thi thể các em bé. ..Đã có người muốn đâm tôi. Và tôi cũng đã chiến đấu với người muốn bắn mình. ...Tôi đã rượt đuổi bọn tội phạm bằng xe với tốc độ cao, cũng như chạy bộ đuổi theo chúng băng qua xa lộ trong giờ cao điểm.…Tôi thú nhận đã có lúc tôi phải chạy đến một nơi tối tăm để khóc một mình khi mọi việc vượt quá sức chịu đựng…Tôi đã không thể đón nhiều cái Giáng Sinh và những ngày lễ quan trọng với gia đình như mình mong muốn... Chúng tôi không cần sự thương hại, và cũng không đòi hỏi ai phải tôn trọng mình cả. Chỉ cần để chúng tôi thực thi công lý và đừng giết chúng tôi.” Cũng trong sự phẫn uất đó, trong buổi họp báo ở New York City, chủ tịch hiệp hội cảnh sát liên bang New York, Mike O'Meara, nói “đừng đối xử với chúng tôi như súc vật, hay côn đồ” “họ thêu dệt sai lầm về cảnh sát, trong khi cảnh sát cố gắng bảo vệ người dân”. Ông nói “tôi không phải Derek Chauvin, và những cảnh sát không phải là ông ta, ông ta giết người, còn chúng tôi thì không”. Và Trong khi cả nước Mỹ đang khốn khó chiến đấu với dịch corona, trường học đóng cửa, học sinh, sinh viên không được tốt nghiệp long trọng, những người qua đời trong thời kỳ dịch bệnh, cô đơn, âm thầm, còn những kẻ chết vì covid-19, thân nhân không được thăm viếng, ngay khi đem đi thiêu - thì lại có hàng ngàn người đã đến tham dự đám tang, gọi là “tỏ lòng thương tiếc” cho George Floyd, một người bị dương tính với virus Covid-19, mới làm điều phi pháp, bị cảnh sát đè gối chết. Anh ta còn được tô điểm như một thiên thần, với đôi cánh trắng- lại được các vị đầu não ngành lập pháp, tư pháp quỳ gối tưởng niệm như quốc táng! và cũng đáng buồn thay cho những người cảnh sát cả da trắng, da màu, những người dân vô tội, bị giết trong vụ bạo loạn, hôi của, không ai nhắc tới, và tỏ lòng thương tiếc cả! Tuy nhiên, dầu cho có những điều lạ lùng như thế, nước Mỹ vẫn là nước vĩ đại, rõ ràng dân chủ tối đa! chứ không phải như ở Việt Nam, đàn áp mới tối đa! Bị dồn tới đường cùng, dân phải cởi truồng phản kháng- từ Bắc tới Nam: như cha con ông Phạn Văn Tuấn, như cụ già 85 tuổi, như mẹ con bà Phạm Thị Lài… Một đất nước khốn khổ như thế, mà thủ tướng Cờ Mờ Lờ Vờ mới đây tuyên bố “Nếu cột điện ở Mỹ biết đi, thì sẽ về Việt Nam’.” Thế nhưng cột đèn không chịu chạy về, mà con ông cháu cha cũng không chịu về,! chỉ có những kẻ qua Mỹ, mà phạm pháp, hay như những du học sinh đi hôi của trong dịp bạo loạn vừa qua thì mới bị trục xuất về Việt Nam thôi! Mục sư Luther King, người tranh đấu cho da Đen đã nhắc "Mọi người sinh ra đều bình đẳng". Và ông nói “Tôi có một giấc mơ, rồi có một ngày bốn con nhỏ của tôi sẽ sống trong một đất nước, mà chúng không còn bị đánh giá bằng màu da, mà bằng tính cách của chúng”. Tất cả mạng sống của người Da Trắng, Da Đen, Da Vàng, đều cao quý, chỉ bị đánh giá với hành động của mình, chứ không phải vì màu da! Và tất cả đều phải tri ân những người bận đồng phục màu xanh, đã ra tay bảo vệ cứu giúp không biết bao nhiêu mạng người, từ những vụ tai ương lớn như 911, các trận bão lụt kinh khủng , cho đến những việc nhỏ như bạo hành trong gia đình, tai nạn trên đường phố, cướp bóc tại nhà… Tri ân là một đức tính cao quý của con người bất kể màu da nào! Thu Nga

Bình luận: Khi Công Lý Sáng Tỏ

Trung Cộng đang hả hê sung sướng khi những mũi dùi, trước đó, đang chỉa về họ vì sự dối trá nạn dịch Covid-19, làm hơn 100 ngàn người Mỹ chết, việc đàn áp dân biểu tình Hồng Kong- nên bây giờ thấy nước Mỹ đang dồn nổ lực dẹp những vụ bạo loạn, hôi của, cướp phá- đưa đến tình trạng bắt buộc chính quyền tổng thống Donald Trump phải đưa vệ binh quốc gia, quân đội, để bảo vệ cho dân chúng, nên họ phao tin là chính quyền Hoa Kỳ đàn áp biểu tình! Sự hả hê của Trung Cộng cũng là một điều dễ hiểu, vì họ luôn luôn cho rằng, chính các thế lực thù địch nước ngoài, phần lớn là Mỹ, đã gây ra sự rối loạn ở Hồng Kông từ năm ngoái. Năm nay Tình hình Hong Kong căng thẳng trở lại sau khi Bắc Kinh công bố về luật an ninh mới, trong đó cấm các hành vi và hoạt động ly khai, lật đổ, khủng bố, can thiệp nước ngoài tại đặc khu. Thật không may cho nước Mỹ, trong lúc chính quyền đang điên đầu đối phó với dịch corona virus những business đã được phép mở một phần, chưa kịp hoàn hồn, thì phải đối diện với sự bạo loạn. Những kẻ hoạt đầu chính trị, những media thiên tả, những nhóm chống chính phủ, những kẻ xấu đã lợi dụng cái chết ông Floyd, kích động lòng hận thù chủng tộc, vốn âm ỉ trong lòng nước Mỹ, biến đổi cuộc biểu tình đòi công lý chính đáng, trở thành một sự bạo loạn hãi hùng, làm cả thế giới rung động! Người biểu tình đốt xe cảnh sát, đập phá các công sở, các business lớn, nhỏ, bắt đầu từ Minneapolis rồi lan qua nhiều thành phố các tiểu bang khác. Những gương mặt hả hê, vơ vét các cửa hàng như chốn không người, cảnh sát không đủ lực lượng để đối phó, bảo vệ dân chúng và tài sản của họ. Mặc dù đây không phải lần đầu tiên, có chuyện cảnh sát da trắng giết người da đen không vũ khí, mà việc này đã xảy ra nhiều lần dưới thời cựu tổng thống Obama, cũng đã có nhiều cuộc biểu tình lớn nhỏ, với phong trào “Black Lives Matter” - tuy nhiên không có cướp bóc, không đốt phá, không có nạn hôi của. Tuy nhiên, đã có những vụ trả thù cảnh sát da trắng, và vụ lớn nhất đã xảy ra tại Dallas-khi cảnh sát được huy động tới bảo vệ trật tự an ninh cho người biểu tinh, một người da đen, núp trong building gần đó, bắn tỉa giết chết năm cảnh sát và làm sáu người khác bị thương- Không có biểu tình đòi công lý cho những cảnh sát bị giết, chỉ có những buổi tưởng niệm cho những nhân viên công lực bị giết trong khi thi hành công vụ với khẩu hiệu “Blue Lives Matter” Trước sự bạo loạn, vượt mức kiểm soát của giới chức trách địa phương, Tổng thống Donald Trump điều động vệ binh quốc gia và quân đội để giữ an ninh cho dân chúng, khỏi cảnh cướp bóc, chết chóc, chứ không như Cộng Sản Tàu, Việt, điều động quân đội để giết dân như vụ Thiên An Môn của Trung Cộng và những vụ cướp của, giết người như vụ Mường Nhé, vụ Tiên Lãng, vụ Đồng Tâm! Trong vụ hôi của, cướp bóc, người ta thấy có cả những du học sinh, hôi của còn đem khoe lên FB! Những kẻ và cô ca sĩ nửa mùa từ Việt Nam trong đoàn biểu tình “Black Lives Matter”- cô ta trước kia đã phản đối treo cờ Vàng Ba Sọc Đỏ trong một event ở Washington! Cô này và 4 kẻ hôi của kia, không hề thấy trong những cuộc biểu tình, phản kháng tuyệt vọng tại Việt Nam, đòi hỏi công lý cho cụ Lê Đình Kình, cho Hoàng Duy Hải, cho nông dân Đặng Văn Hiến, và cho biết bao nhiêu người bị cướp nhà, cướp đất, còn bị giết, bị tù! Những cuộc biểu tình vĩ đại, ôn hòa, của Hồng Kông, là một hình ảnh đẹp, không bạo loạn, không hôi của, cả thế giới ngưỡng mộ. Nhạc sỹ Trúc Hồ đã sáng tác một bài hát bằng tiếng Anh ‘Sea of Black’, tức ‘Biển người Áo đen’, cổ động cho cuộc biểu tình của giới trẻ Hong Kong đòi công lý. Hoa Kỳ là xứ công lý phân minh, biểu tình là quyền công dân, chắc chắn công lý sẽ được sáng tỏ cho nạn nhân Floyd, công lý cũng sẽ được sáng tỏ cho những viên cảnh sát, cả da trắng, lẫn da đen, chỉ vì đi dẹp bạo loạn mà phải mất mạng, công lý sẽ được sáng tỏ cho người chủ tiệm ở Dallas bị những kẻ hôi của giết chết, công lý sẽ được sáng tỏ cho những chủ tiệm đã đổ mồ hôi, gầy dựng nên sự nghiệp nay đã tan thành mây khói. Khi công lý sáng tỏ, những kẻ ác sẽ lùi vào bóng tối, vàTrung Cộng cũng sẽ không còn hả hê nữa, họ phải trả giá, cho cả virus, cả gián điệp họ đã gài vào phá nước Mỹ! Thu Nga

Bình luận: Cần Phải Giữ Lại

Một tin vui và vinh dự cho người Việt, khi được tin tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump vừa bổ nhiệm Luật sư - Thẩm phán gốc Việt Tony Phạm, vào chức Cố vấn Trưởng Pháp lý của Cơ quan ICE, tại thủ đô Washington. Đây là cơ quan lãnh đạo thực thi pháp lý liên quan đến việc trục xuất các di dân bất hợp pháp, khủng bố, vi phạm nhân quyền v…v…, trên khắp lãnh thổ Hoa Kỳ. Ông là là con trai của cựu trung tá Công Binh Việt Nam Cộng hòa. Nhân dịp kỷ niệm 45 năm ngày Sài Gòn mất vào tay Cộng Sản, Ông Tony Phạm viết trên Facebook “Tôi nghĩ về 58.000 quân nhân đã bị giết ở Việt Nam. Tôi nghĩ về hơn 1.200 người đang mất tích trong chiến tranh. Tôi nghĩ về hàng ngàn gia đình đã bị đẩy lên những chiếc thuyền chạy trốn khỏi Việt Nam, rồi lênh đênh trên Biển Đông.” Ông Tony Phạm, theo cha mẹ đến định cư tại Fort Chaffee, Arkansas, năm 1975, lúc ông mới 2 tuổi. Khi được vinh danh Người Mỹ gốc Á trong tháng 5, Luật sư Tony Phạm viết: “Ông rất vinh hạnh là người Mỹ gốc Á đầu tiên và duy nhất đảm nhận chức Cố vấn Trưởng Pháp lý cho ICE. Tony Phạm là một trong số những người Mỹ gốc Việt trẻ tuổi được bổ nhiệm vào những chức vụ quan trọng, chưa hề xảy ra trước đây- đã làm rạng danh nòi giống Việt Nam, trong tất cả mọi lãnh vực, nghề nghiệp tại Mỹ Như trong quân đội Hoa Kỳ có 5 vị tướng gốc Việt, đều sinh ra tại Việt Nam: Lục Quân: có Thiếu tướng LƯƠNG XUÂN VIỆT, Không Quân: có Chuẩn tướng JOHN EDWARDS , Hải Quân có Phó Đề đốc (tương đương Chuẩn tướng), NGUYỄN TỪ HUẤN, Thủy Quân Lục Chiến: có Chuẩn tướng WILLIAM SEELY, Vệ Binh Quốc Gia: có Chuẩn tướng CHÂU LẬP THỂ. Chính trị thì nhiều vô số kể từ dân biểu, thượng nghị sĩ và những chức vụ cao cấp trong chính quyền, đồng thời có rất nhiều những người trẻ tuổi, thành công trong ngành kinh doanh trở thành các triệu phú. Đó là Kết quả những hột giống tinh hoa đất Việt, được đơm bông, kết trái, ở vùng đất màu mở nhân bản, nhân quyền, tự do Hoa Kỳ; trong khi cùng một giòng giống, nhưng bị gieo trên mảnh đất khô cằn, vô nhân Cộng Sản ở Việt Nam, những hột giống đó nếu không bị tiêu diệt, cũng bị kèo cọt. Và đó cũng không phải là điều lạ, vì Cộng Sản Việt Nam theo đúng “khuôn vàng thước ngọc” của Lê Nin, Mao Trạch Đông, xem “trí thức như vật phế thải của cơ thể”, nên họ đốt sách, tiêu diệt trí thức, bỏ tù người yêu nước, đồng thời cai trị nước với chính sách “ngu dân”. Trong khi Mỹ và các nước tự do, dân chủ, nhân quyền trọng dụng trí thức, như như ông Lý Quang Diệu, rất coi trọng giáo dục, tri thức, trọng dụng người hiền tài ở trong nước và luôn tìm cách thu hút kiến thức nhân tài từ các nước, vì chính ông là người có học, lại thêm đức tánh là trung thực, mẫu mực, coi trọng luật pháp, nên ông Lý Quang Diệu đã đưa Singapore, một đất nước nghèo, kém phát triển, thiếu tài nguyên, trong một thời gian ngắn, đã trở thành một quốc gia giàu có, văn minh, an bình, thạnh trị, bỏ xa tất cả các nước trong khu vực. Ông Tony Phạm cũng nhấn mạnh đến vai trò của giáo dục. Ông nói: “Giáo dục là phương tiện giúp chúng ta thoát nghèo. Giáo dục tạo nên sự cân bằng tuyệt vời, trang bị cho chúng ta các công cụ nghề nghiệp. Tôi được dạy rằng một khi tôi có được tri thức thì không ai có thể lấy mất tri thức của tôi.” Chỉ có những nước Cộng Sản mới tước đoạt mọi quyền tự do, quyền sống, quyền làm người và đoạt luôn tri thức của người dân. Trong Bình Ngô Đại Cáo của công thần Nguyễn Trãi: “Nước có lúc thịnh, lúc suy, nhưng hào kiệt đời nào cũng có”, tuy nhiên kể từ khi Cộng Sản thôn tính miền nam, đất nước Việt Nam thì suy vị tận đáy, và hào kiệt thì không còn, dưới sự cai trị sắt máu của chúng! Chỉ còn lại những nhân tài “chống lụt bằng lu”, “Thay chữ quốc ngữ như chữ Tàu”, “phát cờ giữ chủ quyền biển đảo”- Và Hai nhân vật “Lú” và “Cờ Mờ Lờ Vờ” được coi là thông minh trí tuệ nhất nước, nên đảng cần cho" tiếp tục ở lại trong Bộ Chính trị khóa 13! Thu Nga

Bình luận: Tự Biên Tự Diễn

Tại Hoa Kỳ, đại dịch cororona đến trễ hơn nhiều nơi khác, nhưng lại nhanh chóng trở thành quốc gia với số người bị nhiễm, cũng như số người chết cao nhất thế giới. Trung Cộng tìm cách xoa dịu sự giận dữ của Hoa Kỳ, khi bị chỉ trích thẳng thừng, virus xuất phát từ Vũ Hán mà Trung Cộng chỉ báo, khi dịch đã lan qua nhiều nước khác- nên họ lên tiếng sẽ chi khoản tiền 2 tỉ Mỹ Kim để giúp giải quyết coronavirus. Tuy nhiên ngoại trưởng Hoa Kỳ Mỹ Mike Pompeo hôm 20/5 nói, con số “quá nhỏ” so với mất mát hàng trăm ngàn sinh mạng con người và hàng ngàn tỉ dollars. Mặc dù bận rộn và khó khăn đối nội với dịch bệnh, nhưng đối ngoại, Hoa Kỳ cũng không quên cứu giúp cho các nước bị coronavirus hoành hành. Theo Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, Mỹ chi 274 triệu Mỹ Kim để hỗ trợ nhân đạo và y tế khẩn cấp cho các nước chống dịch -trong đó có phần giúp Việt Nam. Hoa Kỳ cam kết viện trợ tổng cộng gần 9.5 triệu dollars cho Việt Nam để đối phó với COVID-19. Trong đó có 5 triệu trong Quỹ Hỗ trợ Kinh tế mà sẽ góp phần “khắc phục những tác động tài chính của đại dịch đối với các doanh nghiệp vừa và nhỏ”. Không biết các số tiền viện trợ này tới Việt Nam lưu lạc ra sao?! Nhưng khi dịch bệnh hoành hành thì Việt Nam lại một mặt kêu gọi “kiều bào cứu nguy”, một mặt, kêu gọi người dân trong nước đóng góp. Để chứng minh “chế độ được nguời dân thương yêu nhất và dân chủ nhất”như lời Nguyễn Phú Trọng nói, nên báo chí Việt Nam tung ra hình ảnh và những tin tức: các cụ già ở Cà Mau, tuy hoàn cảnh neo đơn, bệnh tật- nhưng đã gom hết tiền tiết kiệm dành lo "hậu sự” để ủng hộ chống dịch COVID-19. Ở Nghệ An thì có vợ chồng ông bà cụ đã trên 80 tuổi, nói rằng đã dành hết số tiền con cháu mừng tuổi trong nhiều năm qua, để ủng hộ cho công tác phòng, chống dịch tại địa phương! Thế nhưng một vài hình ảnh cho thấy chuyện tuyên truyền “bể” vì có cụ, đói khổ mà lại đeo vàng, đồng hồ lấp lánh trên người khi chụp hình tặng quà, có lẽ vì cán bộ quên bảo cụ tháo ra để thu show. Mà dù có thật thì đúng là nhà nươc vô lương tâm, tiền viện trợ về đâu? tiền công quỹ để dành cho ai, mà trong đại dịch lại nở đưa tay ranhận tiền giúp đỡ của các cụ già gần đất xa trời. Tới khi họ phải bỏ ra một ít tiền cứu trợ, gọi là để giúp dân nghèo trong cơn đại dịch- thế nhưng theo tin từ trong nước cho hay, hôm 16 Tháng Năm, hàng trăm người dân chăn nuôi xã Duy Sơn, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam, mới vừa nhận được tiền giúp đỡ từ Ủy Ban Nhân Dân Xã, thì ngay lập tức, bị “tổ thú y” thu hồi tiền không sót một đồng nào! Lại có như nhiều nơi nơi, nhà nước khoe, dân nghèo, cận nghèo hoan hỷ ký giấy từ chối sự hỗ trợ từ gói 62 tỉ đồng. Huyện Thọ Xuân hơn 2.000 người, Quảng Xương hơn 1.000 người, còn lại là các huyện khác như Triệu Sơn, Đông Sơn. Trong khi đó, vợ , 2 con và bố mẹ vợ của cán bộ Nguyễn Quốc Cường, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc xã Thiệu Thành lại lọt trong danh sách hộ cận nghèo, gia đình bà Nguyễn Thị Giảng, Bí thư Đoàn xã Thiệu Thành, cũng có chồng và hai con "gửi" vào hộ cận nghèo của gia đình khác, họ lại nhận được tiền hỗ trợ mà không hề từ chôi! Khi màn "diễn tuồng" bất đắc dĩ bị phát giác, ông Hách Văn Thắng – Bí thư Đảng ủy xã Thiệu Thành, huyện Thiệu Hóa, Thanh Hóa nói “Tôi phải làm rõ xem ai đã đưa vợ con tôi vào danh sách, để làm ảnh hưởng công việc và thanh danh của tôi!”. Chưa hết, để đạt được thành tích xóa đói, giảm nghèo, nâng thành tích, giảm con số người nghèo, nên nhà cầm quyền ở Thanh Hóa đã sát nhập những gia đình nghèo lại với nhau, mà không hề cho dân biết trước. Khi bị chất vấn, họ giải thích “sát nhập hộ nghèo là để đạt tiêu chỉ nông thôn mới!” . Một người dân nghèo nói “ "Nghe cán bộ giải thích, tôi không hiểu chuyện gì xảy ra, vì rõ ràng nhà tôi từ lâu là hộ riêng biệt"! Ở Hoa Kỳ các ngân khoản cứu trợ khổng lô cũng chỉ là muối bỏ biển, vì chính phủ thật sự dùng tiền giúp dân chúng tối đa, còn ở Việt Nam, rõ ràng dân đã ký giấy không cần tiền! mà dịch cũng đã được nhà nước ngăn chận rồi, họ còn tuyên bố bào chế được vaccine nữa! nên số tiền cứu trợ nào, cũng được họ tự biên tự diễn, cuối cùng cũng chui vào túi không đáy của đảng và nhà nước! Thu Nga

Bình luận: Trận Chiến Cọc Nhọn Xưa và Nay

Trái với lời tuyên bố của Việt Cộng, sau khi “giải phóng đất nước”, sẽ làm cho Việt Nam phát triển gấp mấy làn thời Mỹ Ngụy, thì cả nước đi xuống một cách thảm bại, nhiều nạn ăn trộm, ăn cướp rất kỳ lạ, và gia tăng ngày càng nhiều - như việc ăn cắp cát, được người trong nước đặt tên là “cát tặc”, hút cát lậu, gây sạt lở đất đai, thiệt hại vô kể, cho tài sản và,cuộc sống của người dân, ở ven sông, nước. Trước tình cảnh thê thảm này, chẳng thấy nhà cầm quyền động móng tay, nên mới đây, cuối tháng 4, một cảnh chống “cát tặc” vô tiền khoáng hậu, diễn ra ở ven sông Bồ, thuộc thị xã Hương Trà, Thừa Thiên, như một trận chống giặc xâm lăng, do dân chúng, từ già, cho tới trẻ em, họ tự nghiên cứu và hành động. Họ được một người, coi như thủ lãnh, đứng chia phận sự, ngưòi đi dọn đường, người thì đi xin tre, người đi xin đá, trên tay mọi người là cuốc, xuổng chuẩn bị đổ kè, và đóng cọc, chặn xà lang bọn ăn cắp cát. Những người bán tre và đá hoan hỉ ủng hộ cho trận chiến này. Tuy nhiên muốn đổ kè, phải cần một số lượng lớn đá to, đá nhỏ nên dân làng huy động 20 chiếc thuyền, lên thượng nguồn, nhặt đá cuội. Họ đổ kè, cắm cọc, trong khi tàu hút cát của cát tặc mở máy chạy loanh quanh. Đoạn sông này còn được gọi là sông Sịa, do từ thượng nguồn đổ xuống, rồi đổ ra đầm phá Tam Giang. Nơi đây dân nghèo đã bao nhiêu đời dựng nhà cửa, mưu sinh bằng nhề đánh cá, sau thời gian chiến tranh họ tản mác đi, tới đầu thập niên 80, họ quay lại sinh sống. Cuộc sống người dân vùng này chỉ trông cậy vào dòng sông. Mùa lụt, nước sông ngập trắng xóa, khi nước rút đi, phù sa đọng lại, thật dày, có khi lên tới 30 cm. Nhờ phù sa dân chúng mới trồng trọt, sinh sống. Thế nhưng những năm sau đó, nhà cầm quyền cấp phép doanh nghiệp tư nhân khai thác cát. Và rồi tai nạn sạt lở xẩy ra, ruộng vườn bị đổ xuống sông. Nay nạn trộm cát xảy ra càng nhiều mà nhà cầm quyền không có một ý định bảo vệ đời sống của người dân. Dân phải tự ngồi canh thuyền ăn cắp cát trái phép, có người dùng ná bắn đá, ném đá trong vô vọng. Lần lần những tên cát tặc ăn cắp quy mô hơn, đến độ đất xóm Bồ lần lần biến mất, theo sau những vụ sạt lở. Người dân đã cầm đơn đi hết chỗ này, đến chỗ kia, nhưng nhà chức trách địa phương vẫn không làm gì cả. Và khi trận đấu quyết liệt của dân chúng xảy ra, thì nhà cầm quyền phường Hương Vân chạy lên can ngăn, cho rằng làm như vậy là "vi phạm giao thông đường thủy"- mà đáng lý ra, việc làm đó, phải là trách nhiệm của nhà chức trách. Dân ở đây nói, họ sẵn sàng đi tù, để con sông không bị hút hết cát, làm họ tiêu tan tan sự nghiệp gầy dựng khó khăn. Không phải chỉ có ven sông Bồ bị nạn “Cát Tặc” mà nó xảy ra nhiều nơi; việc hút cát diễn ra liên tục, bất kể ngày hay đêm. Cả tàu khai thác, tàu chở cát không có số hiệu đăng bạ, và hàng chục con tàu lớn, tập trung tại một chỗ, cũng không thấy ai ngăn cản; Còn ở trên bờ, việc vận chuyển cát từ đó, về khu vực thành phố, cũng diễn ra một cách khá thoải mái- chẳng có ai kiểm soát sự vận chuyển quá mức. Và mặc dù dân đã gởi nhiều thơ khiếu nại,về tình trạng cát tặc, chạy gây ô nhiễm, mất an toàn, đến cơ quan công quyền, đều không có hồi âm. Trước nạn “Cát Tặc”, có lẽ dân đã bắt chước tiền nhân, vua Ngô Quyền, chống giặc, bằng cách dùng cọc nhọn đóng ở Bạch Đằng Giang, làm trận địa chống quân Nam Hán xâm lăng nước Việt vào năm 938, ngài chiến thắng vẻ vang, tàu của giặc bị mắc cạn, chúng lo chạy thoát thân. Sau đó, tới mùa xuân năm 939, Ngô Quyền xưng Vương, chọn kinh đô là Cổ Loa, mở ra thời kỳ độc lập và chấm dứt nghìn năm Bắc thuộc. Đọc lại sịch sử mà ngậm ngùi, phải chi nhà nước Cộng Sản huy động dân, chông lại giặc Tàu như tiền nhân, thì hay biết mấy- đàng này dân tự đóng cọc nhọn để tự bảo vệ trước giặc ăn cắp cát, ngay trên ruộng vườn của mình, còn nhà cầm quyền thì bảo “phạm giao thông đường thủy”! Trong khi Trung Cộng ngang nhiên, không những chỉ phạm đường thủy, mà cướp luôn biển đảo Hoàng Sa, Trường Sa thì không dám lên tiếng! thì làm gì có việc huy động quân đội đóng cọc nhọn chống quân Tàu Cộng xâm lăng! Thu Nga