Mây Theo Gió Về

(Tiếp theo)

Thu Nga

Chương 12
 
Cơn mưa đã ngừng. Những giọt nước trên mái nhà vẫn rớt lách tách ngoài hiên. Trời trở nên trong hơn. Ánh nắng trốn ở đâu sau cả nửa tiếng đồng hồ mưa, đã ló dạng, sửa soạn lại phong độ, tiếp tục thả cơn nóng hừng hực xuống cỏ cây. Trong nhà, máy lạnh chạy rì rầm không ngừng. Tóc bà Hồng được cột lên bằng một cái kẹp màu đen, bà mặc một chiếc áo hở tay màu vàng và quần shorts màu trắng, dài gần tới đầu gối. Bà mới tắm xong, nên có vẻ thoải mái.
Bà Hồng hít hít như cố bắt một mùi thơm đang từ bếp bay lên:
-- Mai à! Cái món chả giò em chiên gần xong chưa?
Tiếng người đàn bà tên

MỘT MÙA XUÂN Ở CAO NGUYÊN

Truyện ngắn

Thu Nga

Tôi theo chồ̉ng lên Pleiku vào cuối tháng mười âm lịch. Trời cao nguyên suốt

ngày mù mịt, mây trắng thật thĂp, gió lạnh thổi vi vu trên những hàng thông
cao vút.
 
Chúng tôi được cĂp cho một căn nhà trong cư xá sĩ quan, cuối dăy, mặt quay ra
đường, sau lưng là khu gia binh. Trước mặt, sau lưng và ngay cả lưng nhà đŠu
có những cây cổ thụ, tàn lá xum xuê, gốc to đến cả 3 người ôm. Ngay trong căn
bếp của nhà chúng tôi cũng có một cây, đă được đốn đi, nhưng trên nóc nhà, chỗ
cái cây đâm thẳng lên, không hiểu sao người ta không che nó lại mà vẫn để hổng
một lỗ thật to, dưới gốc đă khô, là một cái ṿng bằng xi măng để ngăn nước mưa

Những Nghề Nghiệp Đặc Biệt Sau 30-4-75

 

Tạp ghi
 
Từ Việt Nam tới Mỹ
 
 
Thu Nga
 
 
Sau cuộc đổi đời đau thương từ thuở ‘’Tháng Tư Ðen’’, tất cả mọi sinh họat, trật tự, nề nếp cũng như địa vị, hoàn cảnh của người dân Việt Nam từ trong nước cũng như ở hải ngoại, đã bị đảo lộn, đổi thay tư gốc rễ. Biến chuyển của đất nước đã ảnh hưởng đến đời sống của từng đứa bé sơ sinh đến cụ già tóc bạc, ảnh hưởng cả đến bụi cỏ ngọn cây và của cả đến các giống sinh vật khác.
 
Người Việt Nam ở tại xứ đang sống một cuộc đời đau thương, thê thảm, chịu đựng để hợp với hoàn cảnh mới như:
 
‘’Ðầu đường Thiếu tá bơm xe
Giữa đường Trung tá bán chè đậu đen
Cuối đường Ðại tá bán kem
Con đường binh nghiệp hỏi còn gì đâu?’’
 
Và những nghề lạ lùng tương tự đã mọc lên ào ào ở quê

Rồi Cũng Chỉ Là Kỷ Niệm

Tạp ghi

 
Thu Nga
 
 
Thế là ba mẹ con tôi vội chuẩn bị để đi du lịch một chuyến rất xa mãi tận bên Ý để thăm đứa cháu ngoại, Gabrielle, mới chào đời.
 
Rời Dallas lúc 3 giờ chiều trong một ngày mùa đông không đến nổi u ám lắm. Tới Chicago lúc gần 5 giờ. Mới 5 giờ mà trời đã tối mịt. Ngồi hơn một tiếng đồng hồ nhìn người qua kẻ lại để chờ phi cơ bay tiếp. Phi trường Chicago khá rộng, người đi kẻ lại tấp nập. Có rất nhiều người ngoại quốc như Ý, Pháp và nhiều bộ mặt lạ không hiểu là người nước nào, cũng đang chờ đợi như mình. Tôi gật gù

Mây Theo Gió Về

(Tiếp theo)

Thu Nga
 
Chương 11
 
Sự chờ đợi của bà Tâm tưởng như bất tận. Nhưng rồi mọi chuyện cũng kết thúc. Cô Thảo đã vượt biển cạn một mình, đã bình an, cô đã sinh được một đứa con gái, được đặt tên là Thủy. Bà Tâm bật khóc trong sung sướng. Bà không ngớt cảm ơn Trời Phật:
-- Lạy trời, lạy Phật đã giúp con Thảo tai qua, nạn khỏi, "mẹ tròn con vuông"! Tình ơi! má mừng quá!
Thuần chọc mẹ, để thấy bà cười trong nước mắt:
-- Má à! Mẹ tròn thì được, con vuông là sao hả má?
Tình rưng rưng cảm động

Cái Chỉa Ba

 

Truyện ma
 
 
Thu Nga
 
 
 
- Con Irene đâu rồi? có chuyện gì hấp dẫn nữa không?
 
- Chắc lại ngủ dậy trể nữa chứ gì?
 
- Không biết bữa nay nó được mấy cái hickies trên cổ?
 
Sally, supervisor vừa đi ngang qua, nghe, quay lại nói:
 
- Irene mới gọi, nó nói nó sẽ đến trễ một tí.
 
Sally vừa dứt lời thì Irene vừa bước vào cửa. Nó quăng cái bóp xuống dưới cái desk, nhếch mép nhìn một lượt tất cả mọi người có vẻ ngượng ngập, nó dư biết mọi người đang nói chuyện về nó.. Mái tóc dài màu nâu nhạt còn ẩm nước

Cuộc Sống

Tạp ghi

Thu Nga

Làm sao diệt được
Thất vọng và
tinh thần căng thẳng.

Sống ở đất Mỹ này, dù lâu hay mau, trong chúng ta, ai chắc cũng đã nghe qua những chữ: stress (căng thẳng) hay depress (thất vọng). Hai trạng thái tinh thần này rất ảnh hưởng đến sự sinh hoạt hàng ngày của chúng ta.

Ðau đầu,  loét bao tử, uể oải, buồn chán không nguyên nhân, đau răng, sưng lợi, kinh nguyệt không đều, quên ăn mất ngủ v...v... cả đến trăm thứ phần lớn đều do thần kinh căng thẳng hay sự thất vọng gây nên.

Bạn gái chúng ta, nhất là

Mây Theo Gió Về

(Tiếp theo)

Thu Nga

 Chương 10
Ông Tâm lắp bắp hỏi:
-- Chị Hồng! Có chuyện gì mà chị có vẻ hồi hộp vậy? Bộ chị có tin mới của Bích Mai hả?
Bà Hồng nhìn quanh:
-- Chuyện Bích Mai cũng có mà chuyện này chắc còn quan trọng hơn nữa.
Ông Tâm lo lắng, giọng ông run run, ông nhìn bà Hồng với ánh mắt van lơn. Bà Hồng nghiêm nghị nhìn ông Tâm nói từng chữ:
-- Anh Tâm! Tôi đã biết tin của con Thảo.
Ông Tâm đưa tay lên ngực:
-- Hả? Chị nói sao? Chị biết tin tức của con Thảo? Chị không đùa với tôi chứ?
Bà Hồng cau mày:
--

Thư Viết Từ Ðường Heatherglen

Phạm Ngũ Yên


1.
Buổi sáng nào tôi cũng nghe tiếng chim cu rúc lên ngoài sân, dưới những cây đỗ tùng. Buổi sáng tịnh yên không xao động một lòng liều lĩnh. Nắng chưa kịp chói chang trên những gờ mái lân cận, để nghe trong lòng một chút nhớ Sài Gòn.

Tiếng chim rời rạc, từng hồi. Có lúc im bặt khá lâu. Dưới những tàng lá xanh um, mùa xuân đang làm dáng với khách bộ hành, cùng những đóa hoa cũng đang run rẩy trước gió. Vài con ong hút mật chập choạng trong mấy bụi gai dại, chia nhau một nhánh cỏ mơ màng.

Một ngày nào đó, nàng không còn tha thiết để chạy đuổi tình yêu, Giống như tôi không thắp sáng nổi một que diêm hoài mong từ sau cuộc đổi đời. Ðôi môi nàng vẫn còn ướt rượt một màu son, nhưng mùi vị quen thuộc dường như đã khác. Nàng không còn như xưa, khi tôi trở lại. Mọi hoàn cảnh cũng đổi thay. Khó khăn làm sao để nhận ra con đường có ngôi nhà của gia đình nàng, nơi tôi thường lui tới ngày trước. Cây hoàng lan thay cho một tán dù nhiều màu và một vuông sân được ôm trọn chung quanh nó bằng một dãy hàng rào sắt. Không biết có chó dữ nằm đàng sau hay không nhưng tôi nghe trong lòng cộm lên một nỗi sợ hãi.

Khi tôi quen nàng tôi là một người lính truyền tin 22 tuổi. Ðơn vị của tôi trú đóng tại thị xã Bảo Lộc

Hương Gây Mùi Nhớ

Chuyện phím

 
Thu Nga
 
 
 Mùi hoa lài tháng hạ theo gió bay nhẹ nhàng trong khu vườn nhỏ dưới ánh trăng vằng vặc sáng, tôi hít lấy hít để cái mùi hương quyến rủ, nồng nàn mà lòng dâng lên một niềm cảm động không bờ bến. Ôi mùi hương kỷ niệm ngọc ngà, mùi hương quá khứ thân thương, mùi hương của một dĩ vãng thời thơ ấu như dậy lên theo không gian, thởi gian mênh mang...
 
 Tôi tưởng như đang thấy được ba tôi lúi cúi trên bụi hoa lài xanh mướt điểm lấm tấm những nụ hoa trắng nuốt tỏa ra một mùi thơm đầy gợi cảm
Syndicate content