Đời sống vẫn trôi

Printer-friendly versionPrinter-friendly version

Phim kịch dài

Do ban phim kịch Sài Gòn-Thu Nga trình diễn

Hồi 1 
 
Các vai
 
Bà Sáu (Bạch Nga): khỏang 60 mới được bảo lãnh từ Việt Nam qua
(Mrs Sau: 60 years old, just came from VN)
Ông Sáu (Chế Tâm): khỏang 66 qua trước với 2 con: một gái, một trai
 
(Mr Sau: 66 years old, he came to the USA with 2 children: daughter and son)
Loan (Elizabeth) (Thanh Xuân) con gái,36 tuổi, ly dị, ăn diện theo thơi trang, làm nail, có một con
(Ms Loan (Elizabeth), daughter, 36 years old, divorced, very fashionalbe
Bừa (Paul) (Quang Lê) con trai út, 25 tuổi, ngỗ ngáo, đua đòi theo chúng bạn
 
(Bừa, Paul, son 25 years old, kind of nowadays kid, American style)
 
(Tại một căn phòng cũng khá lịch sự, bà Sáu bận quần tây, áo sơ mi, chân đi dép, bộ điệu còn rất nhà quê, bà dựng cái chổi vừa mới quét nhà xong. Bà đi lại góc phòng kéo một cái rương khá lớn, bà lôi hết áo quần trong đó ra, tòan là quần đen, áo bà ba, khăn quàng đầu, áo len, vớ, mũ, vừa lầm bầm):
 
(In the living room, Mrs Sau was wearing shirt and pants as American style, she wore thong sandals, she’s still very Vietnamized, she was cleaning the living room. After that, she pulled the old suitcase out from the corner of the house and started to pull out the clothes with very old fashion stuffs, she’s was talking while doing it)
 
Bà Sáu: Thiệt tình, mấy cái áo quần này thiệt tốt đem từ bển qua, con nhỏ Lon (tên Loan, nhưng bà kêu là Lon), ủa quen miệng kêu Lon, nó bảo phải uốn lưỡi kêu Loan (bà cố gắng đọc cho trúng Lo…an…Lo..an) Hồi nhỏ kêu Lon kêu Gáo nó cũng đâu có bắt lỗi, giờ nó nói tên con sao má kêu nghe giống cái lon sữa bò quá, bởi dzậy nên con mới đổi thành E Li Za Béc cho xong, ý mẹ ơi tên này đọc lên còn trẹo bảng họng nặng hơn tên Lon, tên Gáo nữa .
 
(Mrs Sau: these clothes are still so new, but Lon, oops, Loan, not Lon , I always forgot, when she was little what ever I called Lon or Gao, it was OK to her, she changed her name to Elizabeth ….boy! it is harder to pronounce,
 (Ngồi xuống cái ghế ôm vào ngực chiếc áo bà ba và cái quần đen).
(she sat on the stool and holding the clothes to her chest)
 
Bộ này mình mới may trước khi qua đây, nó không cho bận chê cái quần như chè đậu đen, bận vô coi kém văn minh quá, để con mua quần tây cho má bận, trời! tui vầy mà Tây với U cái gi không biết! còn cái áo nó nói quăng đi để nó mua áo sơ mi mà bận, mặc ba cái quần áo quỷ quái này khó chịu hết sức!
 
(These clothes I just got them before I came here, she did not like to see me in these, she said It did not look right, and she will buy me pretty stuff like American style! Gosh! I can not stand it (she mean the clothes that she was wearing)
 
(Bà đứng lên đi ra cửa nhìn như sợ ai về rôi nói)
 
(She stood up, looked out the window, afraid that Loan would come home)
 
À, bữa nay con Lily đi với ba nó chưa vê, con Lon nó không về sớm, mình vào thay bộ đồ bà ba cho sướng một chút, làm việc nhà thong thả hơn . Chiều nay chắc kho một nồi mắm kho cho cả nhà ăn bún mắm mà bận quần áo Tây làm sao nấu mắm cho ngon được ! ý mà không biết con Lon với thằng Bôn, quên hòai, con E Li Za Bec với thằng Ráo Bịch, ủa nó tên Ráo Bịch hay Bôn vậy cà ? có thích ăn bún mắm hay không đây . Ái da! Mặc kệ tụi nó tên của tụi bây, tao đặt có cúng bà mụ đàng hòang, tụi bây đã không xin phép mụ bà đổi tên, còn bắt tao kêu theo, tao hỏng kêu, để tụi bây làm gì cho biết, tao cứ Lon với Bừa tao kệu Còn tụi bây không thích ăn mắm, tao cứ nấu đại…..hừm ….nó ăn thấy ngon chịu liền chớ gì, nó không ăn thì mình với ông già cất để dành ăn, tính sau
 
(Ah! Today Lily (Loan’s kid) went out with her daddy, Loan will come home late, I think, I will change to my favorite clothes so I can work more . Hm and I will cook something good “mắm kho” , ah I do not know if Loan, ah no, E Li Za Beth  and  Ro Bert, oh or Paul ? Bua like “mam kho” ? I think . I don’t care, I like then I cook, if they do not like it, hm! Too bad, maybe I will eat with Mr Old man, I think about it later)
 
(Bà câm một cái quần đen, một cái áo bà ba và một cái khăn rằn ri chạy vào trong thay, vừa lúc đó, ông Sáu đi vô, lấy tay giở cái mũ ra giủ giủ bụi, ông vừa nhìn lên, thì bà Sáu đi ra với bộ đồ bà mới thay, cái khăn trùm trên đầu, ông giật mình la lên )
 
(She went inside with her clothes and the scarft)
(Her husband, Mr Sau came home from one kind of meeting, Mrs Sau came out with Vietnamese out fit, with scraft on her head)
 
Ông Sáu: Ý bà …bà làm cái gì mà ăn mặc như ở Năm Căn Cái Sắn dzậy bà ! Trời ơi trên đầu lại còn mang cái khăn rằn ri Ấn Độ, bộ bà muốn nhát tui với mấy đứa nhỏ hả !Bà tính đi đâu với bộ đồ đó dzậy ?
 
(Mr Sau: Mama mia! What are you doing? You are not at Năm Căn or Cái Sắn! Gosh and you have a scarft just like Indian! Do you like to scare children ? where are you going with that outfit ?)
 
Bà Sáu : Ông làm gì la bải hải vậy ? bô ông chưa bao giờ thấy tui bận quần áo bà ba sao ? Không lẽ bây giờ ông quên bộ đồ của người phụ nữ rồi sao ? À …thì ra khi ông qua đây trước ông ở với người khác ông không còn bao giờ nhớ là tui đã bận như vầy khi mới quen ông sao ?
(Mrs Sau: What all the world you’re talking about ? did you not ever saw me with this outfits ? You have forgotten what Vietnamese Women wore ? Ah! I know! I know! You got used to see a beautiful woman or some ?)
 
Ông Sáu: (xua tay) Thôi thôi thôi, bà ơi chuỵen xưa như trái đất, sao bà nhắc hòai dzậy, lá rụng dìa cội như vầy bà chưa vừa ý sao . Nhưng thôi, bỏ chuyện đó đi, nhưng bà cũng nghe con Lon nó cằn nhằn bảo bà đừng ăn bận và đội khăn như vầy nữa, không hạp với xứ này . Vậy chớ ao đầm, quần tây nó mua cho bà cả tủ , sao bà không bận ?
 
(Stop it! Don’t be silly, that was old story, do not repeat!, but I can tell you that Loan would not like what you’re wearing now! She already told you, especially the scarft on your head! My gosh she bought you so many clothes, why did not you like them ?)
 
Bà Sáu (nổi giận) Tui bận gì kệ tui, sao ông lại hùa theo phe nó mà cấm tui chớ ? tui đã hơn 60 chục rồi, bận đầm hái nho coi sao được ông ? Mà tui chỉ bận khi nó không có ở nhà, chừng nào nó sắp dìa tui thay
 
(Mrs Sau got angry: I do not care you like it or not, do not take side with them ? I am 60 years old, I don’t want to be a fool with the dress ? But after all, I only wear these when they are not home, when they come home I will change it! )
 
Ông Sáu: Thôi, tui không cãi lẫy với bà nữa, con Lon nó giân thì bà rang chịu, đừng có khóc lóc, cằn nhằn với tui . Còn con Ti, chừng nào về ? Ủa sao nhà có mùi thum thủm vậy cà ?
 
(OK, OK, I don’t want to argue with you any more, Loan will be mad at you, and don’t tell me that I did not warn you! Ah! When Ti comes home ? Hmmm! What is smelling ?Smell bad too )
 
Bà Sáu (chợ nhó ra) Ý nôi mắm kho của tui, chết coi chừng cháy, để tui chạy đi coi !
 
(Mrs Sau: Oh oh my Gosh! My pot of “mam kho”, it might burn already! Let’s me see!)
 
Ông Sáu: không xong, không xong, chuyến nay con nhỏ về nó sẽ la um sùm cái nhà thúi quắc làm sao chịu nổi . Bà ơi ! bà ơi! Dẹp cái nồi mắm đi nghe ! Với lại thay đồ đi nghe, con nhỏ sắp về tới rồi đó, không thì hai mẹ con lại lục đục với nhau! Thiệt tình ! nói hòai không chịu bỏ
 
(Oh no! Loan will say the whole house smells ! Honey! Can you put away that smelling pot and change your clothes, the children will come home soon, If not you and Loan will have fight ! I am so tired of this issue)
 
(Vừa lúc ấy Bừa bước vô nhà, áo quần sặc sỡ, tóc tai đủ màu)
(Bua came home. His clothes kind of styles and his hair just colored)
 
Bừa: Ba! Con mới về nè ! ba ở nhà có một mình hả
 
(Bua: Dad! I am home! Are you home yourself?)
 
Ông Sáu: Ủa Bừa! Con đi đâu mới về vậy ? bộ ở ngòai gió dữ lắm hay sao mà tóc tai dựn đứng lên hết vậy ?
 
(Bua! Where did you go ? was it windy outside ?Is it the reason that makes your hair straight up like that ?)
 
Bừa: Ba! Con đổi tên là Robert rồi, ba đừng kêu tên Bừa nữa, giống cày bừa quá, Mà sao ba chê tóc của con ! Ba biết con chải mốt mà còn ngạo con !
 
(Bua: Daddy! My name is Robert, do not call me Bua! Bua, it jus like the rake dad! And why ba do not like my hair ? You knew this is style these day!)
 
Ông Sáu : Thấy  tóc tai mầy nay kiểu này, mai kiểu khác chắc má mày cũng chạy dài luôn! Bả không la làng tao cũng đi đầu xuống đất!
 (Mr Sau: if your mom sees your hair, you know what’s going to happen!)
 
(Vừa lúc ấy bà Sáu xuất hiện, bà đã thay bộ quần tây, nhưng trên đầu vẫn con vấn khăn)
 
(Mrs Sau came in, she changd her clothes, but still had the scarft)
 
Bừa: Má con mới về nè. Ủa má! bộ má sắp đi dự tiệc hóa trang hay sao má ăn bận kỳ vậy ?má giả làm ….Ủa má giả làm người từ muôn kiếp trước hả má ?
 
(Bua: Mom! Are you fixing to go to costume party ? Halloween party ? what’s ma pretend to be ? the people from the 10th century or so?)
 
Bà Sáu : Má ăn bân như vầy, sao gọi là kỳ may? Nhìn con kìa! Ai kỳ hơn ai ? Mấy cha con bây sao giống nhau quá! Muốn quên cội, quên nguồn, quên quê, quên quán, quên gốc rễ hay sao cà! Nè! mà bộ con mới đi sơn nhà , sơn rớt trên đầu hay sao chỗ đen, chỗ đỏ vậy con ?
 
(Mrs Sau: What’s wrong with my clothes ? look who’s talking ? like father like son! You want to deny your root ? Look at your hair! Was someone dropped paint on your head ?One spot is black, one spot is red! )
 
Bôn: Trời! bộ má chọc quê con sao cà ? Tóc kiểu này mắc lắm đó má ơi! Con nhịn ăn mấy ngày mới đủ tiền làm kiểu này đó, má không biết thưởng thức gì ráo trọi!
 
(Mommy! It is not funny! My hair is very stylish, I have to save money for long time so I could have this hairdo, mommy doesn’t know how to appreciate the good looking hair!)
 
Ông Sáu: Sao không để tiền ăn có phải không nở bề ngang cũng tràn bề dọc, đem nhuộm cái đầu xanh xanh đỏ đỏ, má mày tưởng sơn đổ xuống đầu là phải rồi!
 
(Mr Sau: You should save money to buy food, that’s better, why gave money to the weird looking hair, no wonder your mom think some one dropped the color paint on your head)
 
Bà Sáu: Phải chi con để tiền đó cho má gởi về Việt Nam cứu trợ cho người nghèo có phải hay hơn không
 
(Mrs Sau: You should give that money so I can send to Viet Nam for the poors)
 
Ông Sáu: Thôi đi bà ơi, cái này tui cung nghe không lọt cái lỗ tai, cứ đổ tiền về bên đó, nó chạy vô túi mấy tên CS chop bu, không có tiền của hải ngọai gởi về, tụi CS chết lâu rồi
(Mr Sau: Oh no! For Godness sake, I do not like the idea sending money to Viet Nam then money will go to the Communist’s pocket)
 
Bà Sáu : Ông nói vậy, chớ thấy dân mình khổ cực, làm sao chịu nổi ông ….ông thấy không bên Việt Nam, con nít không có mà ăn phải đi làm việc cực nhọc mà ở đây phí phạm đủ thứ, tối ngày đi ăn tiệm, sắm quần sắm áo bỏ đầy tủ
 
(Mrs Sau: Don’t you feel for the poors ? You did not know how poor the people are, the children have to work so hard to have food to eat, not like over here waist so much food, so many clothes in the closet)
 
Ông Sáu (nói hớt): Phải, bỏ đầy tủ không bận, đem mấy cái áo quần không hợp thời, hợp cảnh ra bận vậy là hà tiện đó hả bà ….Thôi thôi tôi không cãi lẫy với bà nữa, bà không thay ra, và không đổ cái nồi mắm kho, thế nào cũng có chuyên….
 
(Yes, and some one has so many clothes in the closet but still want to wear something that not fit in this country at all! But just like I said, I do not want to argue with you any more ! And if you don’t want to put the pot of mam kho away! I warn you, Loan will be upset!)
 
(Có tiếng xe đậu lại, Loan bước vô)
 
(The sound of car was parking in front, Loan came in)
Bừa: Rồi, bà chủ nhà về rồi ….
 
(Bua: Oh oh! Mrs master is home)
 
Loan về, bước vô vừa hát một bai nho nhỏ, quăng cái bóp lên bàn).
 
(Loan’s singing while entering the house, she threw her purse on the table)
 
Loan: Ba, ba đi họp Cộng đồng về rồi hả, có gì lạ không ba ?
 
(Dad! You just came home from community meeting ? any thing new?)
 
Ông Sáu: Nhiều thứ cần làm lắm con, nhất là gần cuối năm, cộng đồng có nhiều công tác lắm, lớp lo phát triển cộng đồng, lớp lo cho Việt Nam sắp bị Tàu chiếm! ôi thôi đủ thứ
 
(Mr Sau : Lots of things, you know the year almost end, lots of activities also we have to worry about Chinese tried to invade our country)
 
Loan: Vậy sao ba ? Ba cũng giữ gìn sức khỏe, họp hành cũng vưa thôi ba ! có mấy người trẻ lo bớt rồi
 
(Loan: Really? But you need to rest dad! Let’s the young people do it! )
 
Ông Sáu: Con nói vậy chớ già giúp theo già, trẻ có việc trẻ chớ con!
 
(Mr Sau: why ? Old or young doesn’t matter, all will have to do work)
 
Loan: Thì ba thích là được, con không care ! ba có sức thì làm … Ủa má đâu rồi ba ? Con tính chiều nay con tính đem cả nhà đi ăn tiệm, con mới trúng mối
 
(Loan: It’s OK dad! I only worried for your health . Oh! Where is mom ? I want to take everybody to eat out tonight, I just got a good business deal)
 
Bừa: Đã quá hén . Ăn cơm Tàu hay ăn cơm Việt chị Hai! Em đói bụng quá trời, về tới nhà không thấy món ăn nào chỉ có ….mùi….
 
(Bua: Wow! Good! Where are we going to eat ? Chines food or Vietnames’s? I am hungry, I came home, no food, but …smell …)
 
Ông Sáu: (Nạt) mùi ….mùi đồ xào từ ngòai đường bay vô đúng không ?
 
(Mr Sau: (interrupted) That’s is the smell from out side …right?)
 
Loan: (Đứng dậy ngửi ngửi): có mùi lạ thiệt nghe mùi hơi thum thủm . Ý da! Thôi chết rồi ! cũng má nữa chớ chẳng không . Hồi ở bên nhà cũ má nấu nướng mắm, cá, tôm trời ơi cái nhà thúi không chịu được, khi đăng bảng bán phải tẩy chùi, lau rửa không biết bao nhiêu lần mà cái nhà vẫn có mùi hôi . Mua được căn nhà này, con đã dặn má đừng có nấu mắm nữa, có them mắm con đem ra tiệm ăn, mà má đâu có nghe . Mà má đâu rồi ba, để con xuống bếp coi má làm gì ….
(Loan stood up: what? I smelled some too! It smells bad! My gosh ! it is mommy! She is cooking mam kho again! I swear I smelled it! Last time when we were selling the other house we had to clean hard so people would not smell, when I bought this house, I kept telling mom not to cook mam kho any more, if she likes to eat it, I would take her out! Why she keeps doing it at home!! Let’s me see ….(she was to go to the kitchen)
 
Ông Sáu : (Xua tay) để ba kêu má cho, con ngồi xuống nghĩ cho khỏe đi, đi làm cả ngày, ngồi nghĩ đi con . Bừa! Bừa! coi má đâu, nói má ….thay đồ ….cất ba cái món nấu nướng lại lè le…. chị Hai dẫn cả nhà đi ăn tối nay con
 
(Mr Sau: (waved off his hand) Let me called her. Sit down dear, you have worked allday. Bua, go to get mommy your sister will take us out to eat)
 
Bừa: Dạ để con vào trong kêu má . Má ơi …chị Hai về nè,chị Hai muốn mình đi ăn tối nay, má đừng nấu gì nừa nghe . Tắt bếp đi, nếu cần đem…bếp, nồi ra ở sau hè nghe má
 
(Bua: yes, daddy. Mommy! Mom! Loan is home, she wants us to go out to eat. Do not cook any thing mom. Turn off the stove….and take what ever you’re cooking out side. OK mom?!)
 
(Bà Sáu bước ra, chưa kịp thay áo quần, cái khăn vẫn còn trên đầu)
 
(She came out with same clothes)
 
Loan: Má! Má làm gi….làm gì mà ăn bận kỳ cục vậy ? Con nói má đừng có bận cái quần đen với áo bà ba nữa, ở đây già trẻ gì ở trong nhà, đi ra đường cũng bận quần tây áo sơ mi đàng hòang
 
(Loan: Mom! What on the world you’re wearing? I have told mom, not to wear that kind of pants here mom. In this country even we are at home, we still need to dress up)
 
Bà Sáu : Má tối ngày ở trong nhà, hay đi ra vườn thì cũng thuộc nhà của mình, có ai thấy đâu mà con lo ! mà có thấy cũng không sao, vì má là người VN mà con !
 
(ba Sau: I am in side all time, even if I have to go out to the yard, this is our house, no body would see me. But even somebody saw me, it is still nothing wrong with it. I am a Vietnamese!)
 
Loan: Má, con biết minh là người Việt Nam, hồi ở bển, ai cũng bận như vậy nên không thấy khác biệt, ở đây, ban đêm minh bận đồ ngủ, ban ngày ở trong nhà, bận đồ trong nhà, tới lúc bước ra ngòai vườn bận đồ làm vườn, khi đi ra đường bận đồ ra đường, khi ăn tiệc, bận đồ dạ hội , khi tập thể thao ….
 
(Loan:I knew we are Vietnamese, but it is bit different there and here. If it night time, we weare gown, if it day time we wear daytime clothes, if we work at the garden, we wear garden clothes, if we go to the party, we would dress up, when we do exercise we would wear exercise clothes…..)
 
Bừa: Trơi ơi! Nghe chị Hai nói em còn phát sốt rét đừng nói chi má . Vậy một ngày nội thay đồ không cũng đã hết nửa ngày, còn nửa ngày làm sao làm hết việc, em mặc có một bộ từ sang đến tối, chị Hai nói cái gì vẩy
 
(Bua: Mama mia! Loan! Even me, hearing all of occasionly clothes you mentioned, I am getting sick, we do not have time to change so many outfits like that. Look at me, I only had one all day! Hee hee hee)
 
Loan: Nè, nè, mày đừng có dạy khôn tao nghe, tao nói là nói ví dụ từng trường hợp mà thay đồ, không lẽ ngày nào mày cũng làm một đống chuyện như vậy chớ
 
(Loan: Do not be smart alec to me! I just said we’d dress up different for different places, it doesn’t mean you have to change that many outfits for one day! Understand?)
 
(Bà Sáu bắt đầu sụt sùi khóc)
 
(Mrs Sau started to cry)
 
Bà Sáu : Tao biết vậy, ở lại bên Việt Nam cho xong, để cho ba mày ở với người ta.
 
(Mrs Sau: If I only knew, I would stay in Viet Nam so your dad could still living with …who ever… then I did not have to deal with this)
 
Ông Sáu : (giơ tay lên trời): Bả lại nhắc chuyện cũ rồi, tụi bay thấy chưa …
 
(Mr Sau: (raised his both hand up): Oh my my! She kept repeating repeating!)
 
Bừa: (Cười hí hí vuốt tóc): Chuyến này ba chết với má rồi, ai mượn ba ham vui không chờ má qua …Thôi con dông vô trong, không thì lại mang họa lây (Đi vào trong)
 
(Bua: hee hee hee! Dad! You are in trouble. You paid what you asked for hee hee. I think I better go inside before I would get in trouble too)
 
Bà Sáu : Má ở VN muốn bận gì thì bận, muốn ăn gì thì ăn, qua đây tao cảm thấy tù túng, ăn tụi bây không cho ăn mắm, bận quần áo nhà quê tụi bậy không hài long mà ba của tụi bây chắc cũng thấy ai đó ăn bận tân thời nên cũng hùa theo tụi bây, thôi để má về lại VN ở cho xong
 
(Mrs Sau: When I lived in VN, I wore what ever I wanted to, I ate, what ever I wanted to . I feel like a prisoner here, you don’t want me to eat what I want, you hated my clothes and your father just took your side . OK I will go back to VN to make you all happy)
 
Ông Sáu: Thôi, thôi  bà ơi, đừng có nói như vậy nữa, ai cũng thương bà nhứt đời, con nó muốn bà ăn bận đẹp đẽ, cho bỏ những lúc bà lam lũ, cực khổ, nó cũng không muốn bà nấu nương hang ngày, nên vài ba bữa, nó đem cả nhà đi ăn tiêm, bà không thích cũng đừng la rầy nó, rồi lại còn nhắc mấy chuyện xa lắc xa lơ chi vậy bà .Con nó nói phải đó . Ăn theo thuở, ở theo thì …thôi thì bà đi thay đồ rồi cả nhà đi ăn cho vui coi
 
(Mr Sau: Please stop it! Do not say that! Everybody loves you. They only want to see you pretty in pretty clothes, they want you to be happy . You deserved it ! Loan loves you so she takes us out to eat often, you do not have to cook . Do not talk about the past any more . You know, it is different here and there . Please change your outfit so we will go out to eat)
 
Loan: Con thiệt rầu má quá trời ! con thương má hết sức, mua quần áo má không bận, đưa tiền má xài, má không xài, cả quần áo day dép tiền bạc má ký ca, ký cóp gởi về quê ở VN hết trơn, cả ngày cứ chế hết mắm chưng rồi lại mắm thái, hết mắm thái tới mắm cà, hêt mắm cà tới làm tương, bước vô nhà như bước vô làng mắm !
Mà bây giờ con năn nỉ má nè, má vào trong thay đồ, đổ cái nồi mắm muối gì đó đi, không có ai ăn đâu, con đem cả nhà đi ăn
 
(Loan: I am so tired! Mom! We love you very much . I bought ma lots of clothes ma would not wear, I gave you money, you don’t spent, you saved then sent it all to VN, then just eat what so ever like mam kho, mam thai, mam ca . Mom! They smell so bad, It smell like village of ma! OK forget it! Please change your outfit and dump the pot of mam kho, I do not think anybody want to eat it today . Let’s go out to eat!
 
Bà Sáu: Tao không đi đâu hết, hễ không cho tao bận đồ này, thì tao ở nhà bận quần áo bà ba, ăn bún mắm!
 
(Mrs Sau: I am not going anywhere! If you do not like my outfit, I stay home . I wear what I want, I eat what I like, like mam kho!)
 
Loan: Thấy chưa! Con ngửi đúng là mùi mắm mà, trời ơi nhà cửa lúc nào cũng thum thủm, căn nhà cả mấy trăm ngàn mà bước vô như bước vào hủ mắm, chịu sao nổi nè . Má ơ! Đi đổ dùm con đi mà!
 
(Loan: See! I smelled it! That’s why the whole house smell so bad! Mom please dump it out )
 
Bà Sáu : Ở Việt Nam không có ăn, tụi bây không ăn để má ăn sao lại đổ chớ ! Bây mà nói nữa, tao bỏ nhà đi cho tụi bây khỏi bị hôi mắm, người VN mà không ngửi được mắm thì đâu phải là người VN ….tao nhất định ở nhà
 
(Mrs Sau: In VN people do not have food to eat, why dump the food out ? If you say one more time, I will leave! If you do not like mam, if you can not take the smell of it, you are not Vietnamese! . I will not go any where, I stay home ).
 
Ông Sáu: Thôi thôi bà đừng giận nữa, bà giận, mai con Ti về, không thấy bà ngọai nó buồn sao ? Lon! ….quên Lo….an! ba nó dẫn đi sao lâu quá chưa đem về ?
 
(Mr Sau: Please don’t be upset! Lily will come home soon, she would not like to see you upset . Hey Loan! This time Lily’s daddy took to long to bring her back)
 
Ba Sáu (nghe tới cháu ngọai, đổi thái độ, nhưng còn làm bộ vùng vằng): Nó cũng như mấy người thôi, cũng bắt tôi bận quần áo diêm dúa rôi cũng chê mắm mà thôi, ủa chừng nào nó về vậy
 
(Mrs Sau: Her face change little bit when heard about grand daughter, but made face): Hm, she is just like you all, she would ask me to wear thingd I don’t like, and would make fun about my mam kho too . Oh! Anh you right! When is she coming home)
 
Loan: Mai ba nó mới đem về . Con cũng nhớ nó, đi mới có 2 ngày mà thấy lâu quá trời …Má con năn nỉ má đi thay đồ rồi đi ăn con đói bụng quá nè
 
(Loan: I think tomorrow her daddy will bring her home . I missed her too . She just has gone 2 days only but seems like longer . Mom! I beg you, please to to change then we all can go out to eat, I am so hungry)
 
Ông Sáu: Phải đó bà, thôi nghe lời con đi, thay đồ, còn còn nồi …nồi gì bà nấu mai bà ở nhà ăn một mình ….
 
(Mr Sau: Yes, honey, listen to your daughter, change, please and the pot of mam kho ….you can eat tomorrow by yourself)
 
(Chợt Bừa chạy ra …trên tay cầm mấy cái áo đầm, giày cao gót, một tay cầm cái nồi trống không )
 
(Suddenly, Bua came out with several outfits in one hands with shoes, and the other hand he got the emty pot)
 
Bừa: Má! Má vui rồi hả . Con đem áo đầm cho má thay nè ….còn nồi mắm kho con …con ăn hết rồi ….
 
(Bua: Mom! I see you smiled now! I got you some beautiful clothes and I ate all your mam kho)
 
Bà Sáu: Rượt Bừa! Cái thằng quỷ sứ, ai mà bận mấy cái thứ đó, mày chọc tao hả, tao đánh mày chết bây giờ ….(hai mẹ con rượt chạy vòng vòng, Loan và ông Sáu đưa tay lên trời! ) mày mày dám đổ hết nồi mắm của tao rồi phải không ….
 
(Mrs Sau: she chased after Bua) You devil you, I would never wear those thing . You want to insult me or something ? Anh you dared to dump my food ! I will not let you loose this time . I will let you have it this time!)
 
Bừa (vừa chạy vừa nói): Con đâu có đổ má, con cho ông cây ăn với con rôi mà!
 
(Bua: (running around)Momy momy!help! help! Mom! I did not dump it, I ate it all, hee hee hee, I gave to the tree, the tree ate it! Mom ! mon!)
 
Loan và ông Sáu : Chuyến này chắc ăn mì gói rôi, nó chọc bà già kiểu này, thì cả nhà ăn mì gói cho xong .
 
(Loan & Mr Sau both laughing and look on Mrs Sau and Loan): Loan: Dad! I think tonight we will eat bag of dried noodles!)
 
(Bà Sáu vẫn rượt theo Bừa, Bừa quăng cái áo đàm và cái nồi xuống đất, cười một cách hồn nhiên và chạy đi, mọi người lắc đầu nhìn bà Sáu mệt ngồi xuống đất thở, màn hạ)
 
(Mrs Sau still chasing Bua, then she got tired, she sat down, Bua kept laughing but then he came and hugged Mrs Sau!)
 
The End!