Truyện Ngắn


Chuyện trò cùng đồng đội

 
Nhân ngày chiến sĩ trận vong nghĩ đến những chiến hữu đã nằm xuống
Huy Phương
Ngày Chiến Sĩ Trận Vong dù cho được tổ chức ở một quốc gia nào đi nữa thì nghĩa của nó cũng là để tưởng niệm các chiến sĩ đã hy sinh cho tổ quốc. Trong hoàn cảnh đất nước của chúng ta, bao nhiêu chiến sĩ về cả hai phía quân đội và dân sự đã nằm xuống cho tự do của miền Nam suốt hai mươi năm dài. Sau ngày miền Nam thất thủ, quân đội tan hàng, bây giờ chúng ta là những người may mắn được định cư tại những đất nước tự do

Đời Sống Vẫn Trôi

 

Phim Kich
Thu Nga
  
Part 11
 
Part A.
(Cảnh sau căn nhà mới hoặc ở bờ sông, Loan và Tony đang ngồi nói chuyện)
Tony: Em phải quyết đinh mới đươc. Không lẽ em lại chịu thua một cách dễ dàng với con em như vây?
 
Loan: (có vẻ buồn buồn) Nó là đứa con một của em . Tuy đôi khi em la át át nó, nhưng anh biết em thương nó lắm . Nó không vui thì làm sao em vui được ! ngòai ra …
 
Tony : Anh biết, anh biết! nó là con của em, con một , hơn nữa em ly dị ba nó vi vậy em cảm thấy em có tội với con của em, em chiu chuộng nó hơn mức bin thường của một người mẹ thương con …anh biết anh Hiền cũng chung một suy nghĩ nên ảnh cũng chìu chuộng nó quá mức! Bây giờ nó nhất định không bằng long dời qua nhà mới, nó đòi ở vớ ba nó, nó black mail em, là em give up hay sao ?
 
Loan: Anh đừng có giận em . Nếu nó thật sự đi ở với ba nó …thì em không thể nào ….
 

BAY VÀO HƯ VÔ

Truyện ngắn
Hoa-Hoàng-Lan



...“ Toi qui m’aimais, moi qui t’aimais
Mais la vie sépare ceux qui s’aiment
Tout doucement, sans faire de bruit”...
(Les Feuilles Mortes - Jacque Prevert (1).

Diễm-Quỳnh loay hoay, trở mình, cố dỗ giấc ngủ. Vùi đầu trong vũng gối mềm, nàng muốn tìm lại giấc mơ vừa rồi. Nàng thật sự tiếc nuối giấc mơ đã qua. Nàng nhắm nghiền đôi mắt để ru giấc ngủ, để mong tìm được người tình trong giấc mơ. Nhất định Diễm-Quỳnh phải ngủ trở lại. Nhất định nàng không thể thức giấc trong lúc này, vì giấc mơ mới chỉ bắt đầu, chưa kết thúc. Trong mơ, đôi mắt chàng đắm đuối, vừa cầm tay nàng, vừa toan nói câu yêu đương gì đó. Chàng chưa kịp nói và nàng chưa kịp nghe, thì một tiếng động khô khan nào đấy, như của một vật bị rơi trên sàn nhà, nàng chợt tỉnh giấc giữa muôn tiếng động của không gian. Nàng nhắm mắt lại, tiếp tục vùi đầu trong gối mềm, tung mình trong chốn hư vô, để tìm lại giấc mơ

Những giờ phút cuối cùng tại Xuân Lộc Long Khánh

Hồi ký

Trung Úy Nguyễn Hữu Nhân Tiểu đoàn 181 Pháo Binh Sư Ðoàn 18 BB

     
         Sau khi tham dự Hành quân để giải tỏa Quận lỵ Võ Đắt với Liên Đoàn 7 Biệt Động Quân, Pháo đội A 181 Pháo Binh giờ thì chỉ còn có 4 khẩu 105 ly mà thôi, chúng tôi đang đợi để nhận bổ sung thay thế 01 khẩu đại bác đã bị Cộng quân đánh phục kích và kéo đi ở Chánh Tâm 2 đường đi Võ Đắt. Hai trung đội ở hai vị trí khác nhau, một trung đội đóng ở Hậu cứ Tiểu đoàn 181 Pháo Binh

Đời Sống Vẫn Trôi

Kịch dài
Part 10
(Đặt biệt Tết Nguyên Đán)
 
Gồm có:
 
Ông Sáu: Mặc Can
Bà Sáu: Bạch Nga
Lily: Cát Lynh
Bừa: Quang Lê
Hiền: Ngọc Anh
Loan: Thanh Xuân
Năm Thiện: Mười Anh
Tony: Linh Nguyễn
 
(Trong nhà bàn thờ tươm tất, bà Sáu đang lay quay thắp nhang, ông Sáu đang ngồi uống trà)
 
Ông Sáu: Bà ơi! Ngồi xuống đây,

Má Tôi

 
 
Hai chữ thân thương nầy đã tốn bao nhiêu giấy mực để diển tả, bao nhiêu văn từ để ca tụng, cũng không thể nói cho hết nghĩa.  Bao nhiêu áng văn, thơ, nhạc ca ngợi người mẹ, nghe hoài vẫn chưa đủ,  
Mẹ già như chuối ba hương
Như cơm nếp mật như đường mía lau,

Mẹ già như áng mây trôi
Như sương trên cỏ như lời hát ru . . .  (Hàn Sĩ Nguyên)
 
Ôi! Nghe thiệt ngọt ngào

MẢNH ĐỜI CÒN LẠI

 
thụyvi
 
“Lộ diệc vũ trùng trung chi nhất…”
( "Gánh Gạo Đưa Chồng"- Nguyễn Công Trứ)
 
Con người ta khi đã có một quãng đời dằng dặc khổ đau, mất mát, thương tổn