Truyện Ngắn


Mây Theo Gió Về

 

 Truyện dài
 
Thu Nga
 
(Tiếp theo kỳ trước)
 
Vừa nói tới đó thì ngoài cửa có tiếng lách cách mở khóa, ông Tâm và cô Tình cũng ngừng nói chuyện nghe ngóng. Cửa mở ra, Thuần bước vô. Thuần là đứa con trai thứ hai của ông bà Tâm khoảng 22, 23, gương mặt sáng sủa, mái tóc hơi dài sau gáy. Thuần mặc chiếc quần Jeans bạc màu, áo sơ mi màu vàng nhạt hơi nhàu ở lưng và ở tay, dáng mệt mỏi. Vừa bước vào thấy ba và chị đang nhìn mình, Thuần nở một nụ cười:
-- Ba với chị Tình đều dậy hết rồi hả?
Ông Tâm nhìn đứa con trai trưởng, mặt ông tự nhiên dịu hẳn đi, tuy nhiên ông lấy lại giọng cứng rắn,

Mây Theo Gió Về

 

Truyện dài
 
Thu Nga
 
                                                           
 
Chương 1
 
Trời đã bắt đầu vào thu, buổi sáng mây xám giăng đầy. Tàn liễu ngoài ngõ đong đưa phơi mái tóc dài chấm đất, lưa thưa, trong ánh nắng nhàn nhạt, dịu dàng. Những cơn gió đầu mùa nghe vi vút trên mái của căn appartment Weeping Willows cũ kỹ, bạc phếch.
Khi mới chân ướt, chân ráo tới đây thuê nhà, ông Tâm đã chắc lưỡi:
-- Chà! sao mà nhiều cây liễu quá vậy? Cây này trồng nhiều không tốt, chỉ tổ làm ổ cho ma quỷ thôi!
Bà Tâm gạt phắt đi:
-- Ông đừng nói vậy, tụi nhỏ mình nó sợ. Bên Việt Nam thì có nhiều ma quỷ, chớ ở đâ

Những Bài Toán Không Đáp Số

 

Truyện ngắn
 
Thu Nga
 
Nắng đã bắt đầu leo lên chót vót những ngọn cây, gió mùa xuân thổi từng cơn má

Hai Điều Ước

 

Chuyện ma đầu năm
 
Thu Nga
 
 
 
Tình yêu của anh Năm đối vớI vợ, chị Thủy, ai cũng biết nó điên cuồng như thế nào. Từ lúc Năm bị thất tình vì không cướI được Thủy, chàng đi lang thang mấy năm mớI về lại xóm đã là đề tài xôn xao và vẫn được nhắc lại trong những buổI trà dư, tửu hậu

Mòn Mỏi

 

Thơ
 
Thu Nga
 
 
Chim xa cành thương cây nhớ cội
(Con) xa mẹ hiền đoài đoạn từng cơn
Phương tây mây xám giăng nhiều quá
Dương mắt thấy chăng chỉ nỗi hờn
 
Mẹ già sương trắng pha mái tóc
Lưng còng tay yếu chậm bước chân
Chờ con thao thức bao canh vắng
Mắt cũng mờ dần theo tháng năm
 
Chữ hiếu chữ trung con đánh mất
Xa nhà mất nước chạnh lòng đau
Thềm xưa mỏi mắt chờ con mãi
Mẹ hỡi bao giờ thấy mặt nhau?!
 
Con đi mái tóc còn xanh thắm
Nay bụi thời gian nhuốm bạc rồi
Mà sông núi đó xa xôi quá
Con làm sao được hỡi mẹ ơi!?
 
Chiều chiều con ra đứng ngõ sau
Ngó về quê cũ dạ dâng sầu
Một phương gió lộng trời đông đó
Hỏi cánh nhạn kia bay về đâu?

Con Quan

Truyện ngắn

 

Con Quắn

 

Thu Nga

 

Cậu Tín, người có họ xa với mạ tôi có con chó tên Quắn. Sỡ dĩ nó có cái tên ngộ nghĩnh này vì đuôi nó hay quắn tròn lại như đuôi con heo. Con quắn có màu đen tuyền. Nó được cậu tôi lượm về khi nó bị xe nhà binh cán què cẳng, nằm thẳng cẳng ngoài lộ khi cậu đi uống rượu về.

 

Cậu Tín kể, lúc ấy trời cũng đã nhá nhem, khi đi qua bờ ruộng, cậu nghe tiếng rên ư ử. Cậu hoảng hốt tưởng bị ma nhát, cậu dáo dác nhìn sau, nhìn trước, nhìn sang phải, và khi nhìn sang trái cậu thấy một đống màu đen đang nhúc nhích và rên ư ử. Khi biết đó là con chó bị thương, cậu tính bỏ đi, nhưng rồi lòng bác ái của cậu nổi dậy.

Xuân Hy vọng

Thơ

Thu Nga

 
Xuân này nữa, một mùa xuân xa xứ
34 năm thao thức với tình quê
Vẫn mong sao cho có một ngày về
Thăm lại làng xưa, bạn bè, xóm cũ
Ngày ra đi cây phượng buồn ủ rũ
Con sông dài đôi mắt chớp lệ sa
34 năm bỗng chốc biết mình già
Quê hương đó vẫn còn xa ngút mắt
Đầu năm giậy ta vội vàng khai bút
Xuân năm nay niềm hy vọng đang vươn
Đất nước Việt Nam sông núi trường tồn
Giang sơn đó phải một ngày đổi mới
Cờ vàng tự do tràn lan muôn lối
Trên quê hương sẽ phất phới mọi miền
Ngày đầu năm trong giờ phút thiêng liêng
Xin nguyện cầu hồn thiên sông núi
Năm Kỷ Sửu về trong niềm tin phơi phới
Ngày hồi hương sông núi sẽ không xa
Hoa Thanh Bình sẽ nở rực đón ta!
Đoàn chim Việt sẽ dựng xây lại căn nhà dân chủ