Truyện Ngắn


Quê Hương Nỗi Nhớ

 Thu Nga

 
Ai sinh ra lớn lên mà không yêu mến quê hương. Quê hương là tình tụ dân tộc, quê hương là người mẹ dịu hiền, quê hương là cây đa, là cây phượng đầu làng, quê hương là con đường quê ngoằn ngoèo trên những cánh đồng ruộng dài ngút mắt, quê hương là tiếng kẻng trường khua rộn rã trước mà sau một ngày ê a trước bảng đen, phấn trắng,quê hương là giải đất hình cong chữ S, ta đã học thuộc lòng từ lúc cắp sách tới trường, chạy dài từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau....  làm sao định nghĩa được trọn vẹn hai chữ quê hương, mà mỗi người trong chúng ta đều ôm ấp thương nhớ trong tâm.

Viết từ đường Heatherglen

Phạm Ngũ Yên

 
1.
Mùa xuân không bao lâu nữa sẽ đến cho tiếng chim kêu trong trẻo như một lời suối. Buổi sáng nay tôi biết được điều đó khi vừa thức giấc. Tôi nằm nán lại trên giường và sự lười biếng ùa về như bóng tối ngoài kia. Tin tức bão tuyết trên máy truyền hình lúc khuya báo tin các sở làm và trường học đóng cửa trọn ngày hôm sau.
Tiếng chuông báo thức lúc 6 giờ từ chiếc điện thoại cầm tay giống như vọng về từ một dòng sông nào đó, của quá khứ, mà trong buổi sáng cuối tuần tôi nghe với lòng thanh thản, bình tâm. Nếu không có mưa bão, thì giờ này tôi phải trèo xuống giường cùng sự luyến tiếc với chăn nệm tàn đêm. Tôi sẽ cố gắng làm những công việc lỉnh kỉnh, khởi đầu cho một ngày mới. Như pha cho mình một ly trà xanh có bỏ thêm vài miếng gừng tươi đập nát, sau đó để ly nước vào microwage và nhấn cho nó vận hành khoảng 5 phút. Với ly nước trà gừng này, mùa đông khi đi làm tôi sẽ không sợ bị cảm lạnh. Trong khi chờ đợi nước sôi tôi vào phòng tắm làm vệ sinh trong đó có việc tắm dưới vòi nước nóng từ chiếc bông sen trong bồn tắm... Sau đó là cạo râu, đánh răng

Mùa Xuân - Thi Nhân Xưa & Nay

 Thu Nga
Mùa xuân ngắm hoa nở, nhìn bướm lượn, nghe chim hót. Mùa xuân họp mặt bạn bè bên mâm cỗ ê hề rượu thịt. Mùa xuân quay quắt nhớ nhà, nhớ nước...tất cả đều là những đề tài để các văn thi sĩ làm thơ.
Từ thuở xa xưa, các nhà thơ nổi tiếng của Trung Hoa đã có những bài thơ viết về xuân, hay nhìn xuân tức cảnh, sinh tình mà lại cho đời những vần thơ tuyệt tác. Chẳng hạn như bài Xuân Nhật Túy Khởi Ngôn Chí (Ngày xuân say rượu tỉnh giậy nói chí mình) của Lý Bạch
Xử thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh
Sở dĩ chung nhật túy
Ðồi nhiên ngọa tiền doanh
Giác lai miện đình tiền
Nhất điểu hoa gian minh
Tá vấn thử hà nhật?
Xuân phong ngữ lưu oanh
Cảm chi dục thám tức
Ðối chi

Ma Lai

Thu Nga

Mệ ngoại nói hoài mà cậu Nậy cũng vẫn không tin. Mệ nhổ một bãi nước trầu vô cái ống nhổ bằng đồng, có nắp đậy, lấy hai ngón tay quẹt vô hai bên mép, cho sạch nước trầu, rồi thủng thẳng nói:

--Mạ noái cho biết, con nớ có cái cổ 3 ngấn nờ, hắn đi đi về về như ngựa chạy đường cái,  mà không ai biết hắn đi mô. Con mắt của hắn thì đục như nước vo gạo! mỗi khi giận thì đỏ như lò lửa! Mi coi coi chừng! Hắn không là ma, thì cũng bà con chi với quỷ.

Cậu Nậy mặt mày đỏ au vì tức, cậu cố gắng nói giọng ôn tồn:

--Răng mạ biết o Nương là ma? bộ trên đời ni ai có cổ cao 3 ngấn là ma hết răng? Mắt người ta có chi mà mạ noái đục như nước gạo vo?Rứa mắt ai giận mà không đỏ mạ noái con nghe?!

Mệ nội lại nhổ toẹt một bãi nước trầu nữa, bà chỉ mặt cậu:

--Mi mà con cãi lời tau, ưng con nớ thì đi luôn cho khuất mắt!

Tản Mạn Chuyện Con Trâu Năm Kỷ Sửu

 

Thu Nga
 
Nếu vị trí thứ bậc trong 12 con Giáp phải qua một kỳ thi cử cam go, thì con trâu đã được giải á hậu hoặc sắp hạng bình thứ vì chỉ được đứng nhì sau con chuột mà thôi . Và nếu so vóc dáng lanh lẹn thì giữa con trâu và con chuột quả thật là một trời một vực, nếu chuột thắng vì chạy nhanh thì chắc chắn trâu không thể bì với cái tài này được, ngòai chuột ra, trâu cũng không thể nào thắng được cọp hay mèo vì lòai này chạy cũng thần tốc lắm, lại càng  không có con nào có thể bay và cao quý như con rồng được, vậy sự việc tại sao con trâu đứng hang thứ nhì

Gió Đưa Cây Cải

Truyện ngắn

Thu Nga

Buổi chiều ngày 29 Tết, chị Hai lại thăm tôi. Chị mang cho tôi những đòn bánh tét, gói thật khéo. Tôi cầm lên ngắm nghía, hỏi chị:

--Ở đây người ta gói bằng những sợi chỉ đỏ, còn hồi đó, nhà mình gói bánh chưng, dì Út phải tướt lạt, ngâm nước cả ngày cho lạt mềm mới gói. Cái chi ở bên ni cũng tiện lợi, có sẵn chị hỉ. Chị mua bánh ở tiệm mô rứa?

Chị cười:

--Ðố em đó.

Tôi lắc đầu:

--Em chịu thôi. Mỗi năm chị lại tìm ra được một người gói bánh ngon hơn, em làm răng biết được!

--Phải.  Chị nhất định phải tìm ra người nấu bánh chưng ngon như dì Út mình mới được. Bánh ni coi bộ khéo, nhưng không biết có ngon như rứa không.

Mắt chị Hai chợt buồn, giọng chị tiếc nuối:

THƯ VIẾT TỪ ÐƯỜNG HEATHERGLEN - 11

Phạm Ngũ Yên



1.

Những ngày hôm nay, gió miên man thổi về từ vùng biển Galveston. Mang trong lòng nó một chút rét mướt của cơn bão nhiệt đới. Hình ảnh mà tôi chợt nhớ khi xe ngang qua cầu 183 là hình ảnh về một trang trại vùng Bastrop. Nơi đó, có một khúc sông chảy lặng lẽ từ một nhánh của dòng Colorado để qua một cánh đồng trồng bắp. Một đêm mưa, tôi trở về từ Houston, ngang qua một quận lỵ thiếu ánh đèn đường. Ngọn đèn pha không làm rõ hướng đi khi mưa rơi không ngớt trên kính xe. Chiếc gạt nước như hai cánh tay mệt mỏi vươn ra không đủ xua đi những băn khoăn về một tình yêu vừa muốn tan vỡ